Hai người lặng lẽ đối diện nhau. Tiêu Dung khẽ cắn môi dưới, đến khi y rốt cuộc chịu buông tha cho chính mình, Khuất Vân Diệt mới tình cờ phát hiện sắc môi của Tiêu Dung đỏ tươi như máu.
Mà đôi môi ấy hé mở, từng lời thốt ra vẫn lạnh lẽo như thường: “Ta mệt rồi.”
Khuất Vân Diệt hỏi: “Muốn về nghỉ không?”
Tiêu Dung cụp mắt, khẽ gật đầu, rồi bước chân rời khỏi sân.
Cơ bắp ở chân đã bắt đầu run rẩy, cộng thêm tác động của rượu, giờ đây Tiêu Dung đến bước thẳng cũng chẳng nổi. Nhưng ánh mắt y chẳng hoàn toàn đặt ở dưới chân, mà vẫn dùng khóe mắt lén lút đề phòng người phía sau.
Y đã chuẩn bị sẵn, nếu Khuất Vân Diệt dám đỡ, y nhất định sẽ giáng cho hắn một bạt tai.
Nhưng Khuất Vân Diệt chưa từng chạm vào y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play