Tiêu Dung vô cùng nôn nóng, nhưng những người xung quanh lại chẳng ai hiểu được vì sao y lại gấp đến thế.
Dư Thiệu Diệp còn quay đầu liếc nhìn Cao Tuân Chi một cái, mà Cao Tuân Chi thì kín đáo gật nhẹ đầu với hắn.
Dư Thiệu Diệp lập tức hiểu ý. Hắn lắc nhẹ cánh tay đang bị Tiêu Dung nắm chặt, chờ Tiêu Dung buông ra thì liền ngồi xuống bên cạnh, dịu giọng hỏi: “Dung nhi, vị Triệu Hưng Tông này… Có vấn đề gì sao?”
Khuất Vân Diệt ban đầu còn mang vẻ mặt mờ mịt, nhưng vừa nghe thấy hai chữ “Dung nhi”, hắn liền giật mình quay phắt đầu lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Dư Thiệu Diệp.
Lúc này, Tiêu Dung cũng dần dần phản ứng kịp. Khi nãy y quá nôn nóng, vô tình lỡ miệng để lộ vài điều không nên. Ánh mắt y cứng đờ nhìn ba người trước mặt, nhưng chỉ chốc lát sau, vẻ mặt đã tự nhiên chuyển biến.
Tiêu Dung làm ra vẻ như chuyện chẳng có gì to tát, rồi rất lễ độ quay sang nói với hai người còn lại: “Đại vương, Thừa tướng, không biết có thể để tại hạ cùng Dư huynh nói mấy lời riêng được chăng?”
Lông mày Khuất Vân Diệt lập tức nhướng cao, hắn mở miệng định hỏi: “Ngươi có chuyện gì mà phải giấu ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT