Đêm ấy, không chỉ đám hộ vệ ngủ không ngon giấc, mà trong cung cũng chẳng yên ổn chút nào.
Tôn Nhân Loan trước tiên dặn dò Tiểu Hoàng đế vài câu, rồi khi rời đi thì tiện đường ghé qua tẩm cung của Thái hậu. Chằng ngờ sự xuất hiện của ông lại khiến Tôn Thái hậu đang ân ái với sủng nam trong điện hoảng hốt. Họ cuống cuồng kéo áo khoác rồi tất tả bước ra ngoài.
Tôn Nhân Loan: “…”
Sống hơn bốn mươi năm, hậu viện cũng từng có đến bốn mươi nữ nhân, Tôn Nhân Loan chỉ liếc qua đã biết ngay Tôn Thiện Nô vừa làm chuyện gì. Lửa giận vốn bị ông đè nén từ lâu, giờ phút này hoàn toàn bộc phát.
Từ xưa đến nay vẫn tồn tại một hiện tượng kỳ lạ, đó là người ta thường khắt khe với người nhà hơn cả với người ngoài.
Một kẻ ngoại nhân hành vi bất chính, Tôn Nhân Loan có khi còn chẳng buồn liếc mắt. Nhưng nếu là muội muội ruột thịt của mình hành vi bất chính, thì ông tức giận chẳng khác nào bị cắm sừng.
Xưa nay, ông chưa từng đồng ý cho Tôn Thiện Nô dưỡng sủng nam. Kẻ khác làm Thái hậu có thể làm thế, nhưng muội muội ông thì không. Nàng ta vốn đã là đối tượng bị mọi người dòm ngó, giờ lại còn cả gan làm chuyện táo tợn, nếu chẳng may có ngày bại lộ, chỉ e sẽ liên lụy đến cả nhà họ Tôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT