Đào Đào thấy các anh đều im lặng, cái cằm nhỏ nhắn phúng phính, đôi mắt to tròn long lanh nhìn hết bên này sang bên kia.
“Các anh ơi, sao mọi người không ai nói gì vậy? Chẳng lẽ Đào Đào nói sai sao ạ?”
Tô Cảnh Hoài vừa nghe thấy vậy, lập tức ra hiệu khẳng định với em gái bé bỏng: “Đương nhiên không phải, em nói rất đúng.”
Bé con lập tức nở một nụ cười hài lòng, hàm răng trắng như hạt gạo lộ ra thật đáng yêu.
Tô Tinh Trì cuối cùng cũng không nhịn được mà gia nhập đội ngũ thẩm vấn: “Vậy Đào Đào không muốn làm quen với những bạn nhỏ khác sao?”
“Những bạn nhỏ khác á? Ừm… Các bạn nhỏ khác có đáng yêu bằng em không? Có thông minh bằng em không?”
Tô Tinh Trì ngẩn người: “… Cái này thì, đúng là không có.”
Vẻ thất vọng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đào Đào lộ rõ đến mức sắp tràn ra ngoài.
“Nếu các bạn nhỏ khác không đáng yêu, không thông minh bằng em, vậy em chơi với họ có gì thú vị đâu ạ? Sư phụ nói, người ta phải chơi với những người thông minh hơn mình, như vậy mới tiến bộ được ạ!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT