Nó còn muốn ở lại mấy ngày, nhận thấy cảm xúc Giang Vân Nhai không tốt, sắc mặt cũng khó coi, giang giang vốn tức giận trừng mắt hắn, một lát sau lại biến thành ủy khuất, đáng thương vô cùng dùng móng vuốt che mặt, trong mắt có những giọt nước mắt to như hạt đậu lăn xuống, giống như tâm trạng lúc này của hắn.
Thật ra hắn cũng rất khó chịu.
"Nhai nhi, nương may cho con mấy bộ quần áo nhé?" Lăng Thủy Yên lúc này cũng không biết nên làm thế nào để giữ Giang Vân Nhai lại, bởi vì tay nàng đang gắt gao nắm chặt vạt áo hắn. Nàng bèn nói như vậy, nhưng mà nói xong, đối phương cũng không đáp lời.
Trong phòng yên tĩnh không một tiếng động, Lăng Thủy Yên thần sắc đau thương, nhưng nàng quyết không buông tay, nàng không muốn buông tay. Chỉ là nàng biết, nếu hắn thật sự muốn cưỡng chế rời đi, nàng không thể nào giữ được hắn. Thực lực của nàng, thua kém hắn quá xa.
Ngay khi nàng lo lắng đến mức mặt trắng bệch như tờ giấy, hô hấp cũng có chút khó khăn, nàng nghe được Giang Vân Nhai khẽ ừ một tiếng.
Thanh âm kia cực nhẹ, lại làm nàng ngẩn người, sau đó nở nụ cười, nụ cười kia có chút ngây ngốc, nhưng lại vô cùng hạnh phúc.
……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT