Nó là Cửu Vĩ Ngân Hồ, sao có thể để một nữ nhân ôm ấp trong ngực? Đôi mắt hẹp dài của Hồ Ly Thiên sáng quắc, cái đầu hồ ly vẫn muốn chui ra ngoài, nhưng bị Tô Hàn Cẩm ấn chặt vào lòng, "Còn lộn xộn nữa ta ném ngươi vào đống hắc khí kia!"
Nàng vừa ấn, Hồ Ly Thiên liền cảm thấy thân mình nóng bỏng, như bị ngạt thở. Đúng lúc này, nó nghe thấy nàng khẽ thở ra, "Ánh trăng xuất hiện rồi!"
Bàn tay che chở nó cũng buông ra, Hồ Ly Thiên vừa chạm chân xuống đất liền nhảy ra, thân mình tức khắc khôi phục kích thước bình thường. Ánh trăng tái hiện, hắc khí cũng biến mất ngay tức khắc. Bức tường hắc ám chắn đường biến mất không còn dấu vết, Tô Hàn Cẩm lập tức lao qua, lần này, bọn họ một hơi thông qua cửa hẻm núi.
Xuyên qua thông đạo hẹp hòi, nhờ ánh trăng huyết sắc, Tô Hàn Cẩm thấy rõ mọi thứ bên trong.
Khắp nơi là thi cốt.
Tình cảnh này, thật ra nàng không phải lần đầu thấy. Năm đó ở trong trận pháp Vãng Sinh Giới, nàng cũng từng thấy một ngọn núi thi cốt, lúc ấy cũng làm nàng kinh hãi cực độ. Nhưng so với nơi này, nơi đó chẳng khác nào một hạt bụi nhỏ bé.
Khắp nơi thi cốt, trên thi cốt phiếm ánh sáng nhàn nhạt, vì ánh huyết nguyệt mà mang theo chút màu hồng, kéo dài mãi về phía trước, dù nàng dùng thần thức cảm ứng cũng không thấy giới hạn. Đây là một biển thi thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT