"Đi thôi, sư phụ ta muốn gặp ngươi." Lần này lên tiếng là thiếu niên kia. Tuy rằng thoạt nhìn rất trẻ, nhưng đã có tu vi Ngưng Thần hậu kỳ. Xét về cảnh giới tu vi, hắn và Tô Hàn Cẩm không phân cao thấp. Thiếu niên nói chuyện rất trầm ổn, có điều dù sao tuổi còn nhỏ, dùng ánh mắt soi mói đánh giá Tô Hàn Cẩm không chút che giấu. Có lẽ xem lâu quá, còn khiến thiếu nữ bên cạnh bất mãn hừ một tiếng.
Trước mặt cường giả Kim Đan hậu kỳ, thân phận ma tu Mị Nương của cô có thể bị bại lộ không? Nhưng lúc này không cho cô thời gian nghĩ cách, thiếu nữ kia thấy cô không nhúc nhích, liền tức giận rút dây thừng ra định trói cô. Tô Hàn Cẩm giơ tay đẩy ra, kết quả có thể đoán được, thiếu nữ lảo đảo lui về phía sau vài bước suýt ngã. Nàng bực bội thốt ra: "Đại sư huynh sao lại thích loại nữ tử thô bỉ như ngươi! Chúng ta tới thỉnh ngươi là đã nể mặt ngươi lắm rồi, ngươi đừng được voi đòi tiên!"
"Thanh Mai!" Thiếu niên đưa tay kéo thiếu nữ ra phía sau, sau đó thần sắc không vui nhìn Tô Hàn Cẩm, "Mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, sư phụ ta đều phải gặp ngươi, đi thôi." Hắn nói xong liền phóng thích uy áp rất có khí thế. Từ Tử Du bên cạnh khẩn trương dùng tay khẽ chạm vào cánh tay Tô Hàn Cẩm. Tô Hàn Cẩm thở dài, là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi. Cho dù hiện tại cô trở mặt với bọn họ, cũng quyết định trốn không thoát Hồn Nguyên thành, chi bằng cứ đi theo bọn họ đánh cược một phen. Lúc vào thành thanh ngọc thước không đo ra, Kim Chung Lương, vai chính bàn tay vàng Kim Đan sơ kỳ, cũng không phát hiện ra, có lẽ cô vẫn còn một đường sinh cơ, không thể tự dọa mình.
Tô Hàn Cẩm đi theo đôi thiếu niên thiếu nữ đến Thành chủ phủ, Tô Từ cũng theo qua đó. Hai người kia cũng không ngăn cản, thế là cả bốn người cùng nhau rời khỏi Cẩm Tới Tiên Cư. Vừa ra khỏi đại môn, cô thanh mai kia liền lấy từ túi Càn Khôn ra một thanh ngọc như ý, tùy ý ném về phía trước. Liền thấy như ý kia biến lớn, nàng nghiêng người dựa ngồi trên như ý, quay đầu lại nhìn Tô Hàn Cẩm một cái rồi điều khiển ngọc như ý bay lên trời cao, chớp mắt đã biến mất không thấy.
Hồn Nguyên thành cấm phi hành, đây đúng là cái gọi là đặc quyền giai cấp a. Thiếu niên kia cũng lấy ra một pháp bảo, lại là một chiếc thuyền ngọc thúy sắc. Hắn chở Tô Hàn Cẩm cùng Tô Từ cùng nhau rời đi, chỉ một lát sau đã đến trên không Thành chủ phủ.
Thành chủ phủ tựa vào núi mà xây, vị trí dưới nền đất có một chỗ linh mạch, phía trước lại có linh tuyền róc rách chảy xuôi. Toàn bộ Thành chủ phủ đều linh khí quanh quẩn, bao phủ trong một tầng đám sương. Dưới ánh hoàng hôn, những ánh chiều tà màu vàng kia xuyên thấu qua tầng tầng đám sương, phủ lên Thành chủ phủ một tầng kim sắc nhạt nhòa. Mà trong phiến kim sắc kia, có một cái thềm đá bạch ngọc thật dài, lộ ra ánh sáng trắng nõn trong sắc kim nhạt nhòa, từ dưới lên trên, thông thẳng lên đỉnh núi.
☆, 046: Thành chủ**

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play