Tô Hàn Cẩm lại đến phòng luyện khí thuê ở Ngũ Phong Sơn. Vào phòng, cô chốt cửa lại rồi bắt đầu vận hành công pháp. Lần này thì nhẹ nhàng hơn nhiều, vận hành ba lần thì bản mệnh hỏa liền xuất hiện trên người cô. Bản mệnh hỏa của người khác thì hội tụ ở lòng bàn tay, còn của cô lại trải rộng toàn thân, điều này khiến cô hết sức vô ngữ. Hội tụ một chỗ tự nhiên năng lượng lớn hơn nhiều, còn cô phân tán như vậy, vốn dĩ hỏa ở lòng bàn tay đã phá lệ không rõ ràng, những chỗ quanh thân kia càng ảm đạm hơn. Tô Hàn Cẩm có chút lo lắng lấy ra Ô Kim Hỏa cấp thấp sơ phẩm. Nếu ngay cả cái này cũng không thể hấp thu, cô ở phương diện luyện khí cũng không có chút tiến bộ nào.
Vì bản mệnh hỏa không bình thường, Tô Hàn Cẩm vừa triệu hồi bản mệnh hỏa liền cảm thấy thân mình mềm nhũn, sắc mặt như nước, thân thể cũng trở nên cực kỳ mẫn cảm. Vì lẽ đó, muốn tập trung tinh thần hấp thu Ô Kim Hỏa thập phần không dễ. Thử vài lần, đều thất bại vì thân thể khô nóng khó nhịn cùng cảm giác khác thường đột ngột xuất hiện. Tô Hàn Cẩm nhất thời không nhịn được cọ lưng lên giường ngọc, ngón tay gắt gao bóp chặt lan can đá ngọc bên giường, có lẽ là quá sức nên đã hòa tan lan can ngọc thạch. Nhưng bản mệnh hỏa trên người cô nhiều nhất là ở tay phải, hơn nữa tuy rằng toàn thân đều có, nhưng quần áo của cô không hề hư hao, cho nên Tô Hàn Cẩm vẫn luôn cho rằng bản mệnh hỏa ở những chỗ khác không có chút tác dụng nào. Hiện tại nhìn thấy lan can đá bị tan ra, cô nhíu mày, sau đó vén tay áo lên một mảng lớn, dùng cánh tay dán lên giường đá. Một lát sau, sương mù bốc lên, đợi cô nhấc cánh tay lên thì phát hiện trên giường đá cũng bị tan ra một khối.
Thì ra là thế, nếu là bản mệnh hỏa, nó sẽ không làm tổn thương mình. Nghĩ đến nó cũng có vài phần linh tính hoặc là cùng chủ nhân tâm ý tương thông, mới có thể như vậy. Tô Hàn Cẩm biết không nhiều về quy tắc của thế giới này. Mị Nương không học được luyện đan, cũng chưa từng gặp tu sĩ luyện khí, tự nhiên không biết tri thức về phương diện này. Tu sĩ luyện khí thật sự là thiếu chi lại thiếu, hơn nữa đều được các đại môn phái thu làm bảo bối, chỉ có từ con nối dõi giả mới chuyển ra chút pháp bảo vô dụng để hành tẩu. Tô Hàn Cẩm lúc này sờ không tới bất kỳ phương pháp nào. Cô đem Ô Kim Hỏa đặt vào lòng bàn tay phải, thúc giục bản mệnh hỏa của mình đi nướng Ô Kim Hỏa kia. Lăn lộn một hồi, hai bên vẫn chưa hợp làm một. Tô Hàn Cẩm cắn răng một cái, toàn lực thúc giục linh khí, một lần lại một lần tuần hoàn giục sinh bản mệnh chi hỏa, thiêu đến toàn thân nóng lên, thân mình càng biến thành thủy làm vậy.
Trong lúc nàng vô cùng khó chịu, bỗng nhớ tới công pháp "ngoài thân hóa thân" mà Liêu Trường Thanh tu luyện. Tâm thần của hắn có thể không bị ảnh hưởng bởi thân thể, hơn nữa sinh ra một cái hư hóa thân thể khác. Nghe nói nếu tu luyện đến hậu kỳ, hư thân cũng có thể hóa thật, tương đương với có hai bản thể. Tuy rằng nàng không tu luyện công pháp đó nên không làm được, nhưng thử tách tâm thần và thân thể ra xem sao. Tô Hàn Cẩm cắn chặt răng, nỗ lực tưởng tượng mình đang ở một nơi phong cảnh tuyệt đẹp, gió nhẹ thổi quét vạt áo tung bay, sóng biếc như gương, tà dương rọi ánh chiều tà.
Không biết có phải vì nàng là người xuyên việt hay không, mà thân thể vốn dĩ không thuộc về nàng, nên khi tưởng tượng như vậy, thế nhưng không quá khó khăn. Tô Hàn Cẩm mơ hồ cảm thấy mình ngộ ra điều gì đó, nhưng nhất thời không nói nên lời. Thân thể vẫn đang chịu dày vò bởi dục hỏa, nhưng linh hồn thuộc về Tô Hàn Cẩm đã đặt mình vào thế giới tưởng tượng.
Dương liễu, gió nhẹ, mây giấu tà dương. Đợi mặt trời lặn xuống sau ngọn núi kia, lại kéo theo một trận mưa phùn dai dẳng, mưa phùn như màn, nhuần ướt vạn vật. Có lẽ vì nghĩ tới mưa, nàng cảm thấy thần thức của mình đặc biệt nhảy nhót nhẹ nhàng. Nhân vật trong tưởng tượng múa kiếm trong mưa, kiếm khí vốn dĩ chỉ có phẩm chất dây thừng lại thô thêm một chút, khi huy động thì ngân quang hiện ra, một đóa hỏa hoa xuất hiện ở mũi kiếm, từ từ nở rộ trong màn mưa phùn.
Nàng làm được rồi! Dù thân mình lúc này như rắn nước nằm liệt trên giường, tay phải vô lực gác bên giường bằng đá, nhưng Tô Hàn Cẩm chỉ cảm thấy thần thức của mình không hề chịu ảnh hưởng. Lúc này nàng mới chú ý tới bản mạng hỏa trong lòng bàn tay vẫn đang thiêu đốt, nhưng đoàn Ô Kim Hỏa sơ phẩm kia đã biến mất. Tô Hàn Cẩm không để ý đến thân thể mình nữa, mà nhìn ngọn lửa trong thần thức. "Là hấp thu thành công sao?" Chỉ là ngay từ đầu nàng đã hiểu sai rồi, vốn tưởng rằng hấp thu bản mạng hỏa là dùng bản mạng hỏa của mình đi rèn luyện Ô Kim Hỏa, sau khi thu phục thì có thể trực tiếp khống chế nó, đến lần sau thu phục ngọn lửa phẩm chất khác thì mới lại dùng bản mạng hỏa. Không ngờ hiện tại thần thức lại nuốt Ô Kim Hỏa vào đan điền, vậy sau này luyện khí chẳng lẽ vẫn phải dùng bản mạng hỏa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT