Nàng ta vừa dứt lời, liền thấy một tu sĩ vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần sau đài Dược Tiên Môn kia bỗng đứng phắt dậy. Chỉ nhìn bề ngoài, người này ước chừng hơn 40 tuổi, mặc một thân đoản quái màu xanh lơ. Quần dài xắn lên để lộ bắp chân, dưới chân đi một đôi giày rơm, trên người hắn còn đeo một cái giỏ thuốc. Trên sọt có ba đạo kim văn, tuy rằng chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng linh khí chung quanh vờn quanh, hiển nhiên là bên trong có càn khôn, cực kỳ bất phàm. Ngay lúc nàng ta rất tò mò thì nghe thấy Hách đại ca run giọng nói: "Ba đạo kim văn!" Hắn đè thấp thanh âm, nhưng đồng dạng cũng có những người khác nhìn thấy, có người nhất thời không nhịn được lớn tiếng nói. Ngay sau đó lại là một trận xì xào bàn tán về ba đạo kim văn, trong lời nói đều là sùng bái.
Mà Tô Hàn Cẩm hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của ba đạo kim văn này là gì. Nàng đang định thu hồi Ô Kim Hỏa thì nghe người nọ cất cao giọng nói: "Chậm đã!"
Hắn ăn mặc như một gã nông dân, giọng nói lại vang như chuông đồng. Rõ ràng không vận dụng chút linh khí nào, mà âm thanh vẫn chấn đến màng tai người nghe ù ù. Hắn chỉ hai ba bước đã vượt tới trước mặt Tô Hàn Cẩm, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào ngọn đan hỏa trong lòng bàn tay cô, thân mình dường như đang ẩn ẩn run rẩy.
Bị người này nhìn chằm chằm, Tô Hàn Cẩm có chút khẩn trương, bởi vì nàng không nhìn ra tu vi của vị tu sĩ đột nhiên xuất hiện này. Thoạt nhìn, hắn giống như một phàm nhân, nhưng trên người lại toát ra khí thế cực kỳ cường đại, dù cho là phàm nhân, cũng mang cái vẻ cao cao tại thượng. Vậy nên, tu vi của người này tuyệt đối không thấp.
"Phản Hư Kỳ." Trầm Diễm giải thích.
Tô Hàn Cẩm nghe xong liền nghĩ ngay đến một vấn đề. Nàng nghe Trầm Diễm nói rồi chạy ngay đến Dược Tiên Môn xếp hàng, nhưng nơi này yêu cầu luyện đan tại chỗ, đan hỏa thì có, còn dược đỉnh lấy đâu ra? Cái gì cũng chưa chuẩn bị! Nếu vị tu sĩ này không xuất hiện, nàng còn có thể lủi thủi đi mua một cái dược đỉnh. Giờ thì hay rồi, một cường giả như vậy đang nhìn chằm chằm nàng, Tô Hàn Cẩm chỉ cảm thấy da đầu tê dại, thầm nghĩ, Bạch Ngọc Hồ Lô tựa hồ còn mấy cái thùng gỗ, hay là lấy ra thử xem sao?
Tuy là đang suy nghĩ, thần sắc Tô Hàn Cẩm lại cực kỳ bình tĩnh. Các tu sĩ khác thấy cô đứng trước cường giả Phản Hư Kỳ mà vẫn vững vàng như vậy, trong lòng không khỏi khiếp sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play