Thiên địa thanh minh, Tô Hàn Cẩm cảm thấy tâm mình cũng cực kỳ yên lặng, nàng thậm chí có thể dừng bước chân, thưởng thức phong cảnh chung quanh, giống như tiếng lòng vẫn luôn căng thẳng từ trước đến nay, giờ khắc này rốt cuộc được thả lỏng. Tuy rằng còn rất nhiều việc chưa làm, tuy rằng vẫn còn áp lực sinh tồn, nhưng ánh sáng mặt trời ban mai, hy vọng ở dưới chân.
Nàng hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy chóp mũi có một loại hương vị cực kỳ tươi mát, sau đó mới ngự kiếm bay lên, đồng thời thả ra hư thân, cẩn thận cảnh giác một đường đi về phía trước. Trước kia nàng đã ra ngoài tìm kiếm thảo dược, nhưng khi đó không đi quá xa, hơn nữa có Thao Thiết chỉ dẫn tránh đi nguy hiểm, hiện giờ nàng muốn rèn luyện đột phá, tự nhiên không thể chỉ dựa vào Thao Thiết. Bọn họ đã thương lượng, không đến lúc nguy hiểm đến tính mạng thì Thao Thiết không cần ra tay.
Lúc này, mục tiêu của Tô Hàn Cẩm là Ẩn Điệp Hồ. Cô đã biết rằng cách phân chia thực lực tu sĩ ở Vân Hải Giới không còn giống Thanh Mãng Sơn và Thương Hải Giới trước đây nữa. Phân chia giao diện và cấp bậc ở Vân Hải Giới chỉ có ba giai đoạn: Hóa Thần – Phản Hư – Đại Thừa. Tu sĩ dưới Độ Kiếp kỳ đều là Hóa Thần, còn Đại Thừa thì phi thăng thành thần, vì thế giai đoạn giữa toàn bộ tính là Phản Hư. Tuy rằng mỗi một cảnh giới đều có mười giai, nhưng chênh lệch giữa mỗi giai đoạn hiện giờ khác xa ngày xưa, muốn vượt cấp giết địch khó như lên trời.
Bởi vậy, Tô Hàn Cẩm lựa chọn Ẩn Điệp Hồ. Bên ngoài Ẩn Điệp Hồ, thực lực linh thú phần lớn ở Độ Kiếp kỳ tả hữu, càng đi sâu vào trong, cấp bậc linh thú càng cao. Quan trọng nhất là, vì Ẩn Điệp Hồ không có quá nhiều linh dược quý giá hay linh thú hiếm có, nên khu vực này không có đại phái nào của Vân Hải Giới đóng giữ, thuộc về địa bàn của tán tu. Đã là tán tu, cô trà trộn vào đó cũng sẽ không quá nổi bật.
Ngự kiếm phi hành một đường, đến Ẩn Điệp Hồ cũng mất ba ngày. Tô Hàn Cẩm xem như đã hiểu Vân Hải Giới rộng lớn đến mức nào, dân cư thưa thớt ra sao. Tóm lại, trên đường đi cô không hề phát hiện một tu sĩ nào, cho dù là đến Ẩn Điệp Hồ được xưng là nơi tán tu tìm bảo, cô vẫn chưa phát hiện một ai. Linh thú thì không ít, thần thức của cô cường đại, dò xét ra ngoài liền phát hiện mấy con linh thú Độ Kiếp kỳ, hơn nữa không hề khiến đối phương chú ý, như vậy xem như đã chiếm tiên cơ.
Tô Hàn Cẩm cảm thấy thiết trí giao diện của thế giới này thật sự khiến người ta thống khổ. Rõ ràng vất vả lắm mới đến đỉnh của một giới, đột phá giới trước lại phải bắt đầu lại từ con tép riu. Phải có năng lực chịu đựng tâm lý lớn đến đâu mới có thể từng bước tiến lên phía trước, cuối cùng bước lên đỉnh Thiên Đạo a! Những linh thú Độ Kiếp kỳ trở lên ở đằng kia, ở Thương Hải Giới có thể xem là cường giả đỉnh cao, nhưng ở Vân Hải Giới, chúng chỉ thuộc về tầng chót nhất, giống như những con thỏ trắng nhỏ bé dịu ngoan.
Chẳng qua, Tô Hàn Cẩm lúc này, đối phó với tiểu bạch thỏ e rằng còn có chút cố hết sức. Thần thức cô đảo qua mỗi con đều có thể cảm giác được uy hiếp cường đại. Hiện giờ cô còn chưa đột phá Độ Kiếp, đúng là một con kiến nhỏ bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play