Chỉ thấy Bích Dao trừng trừng nhìn cô, ánh mắt âm lãnh, hận không thể kéo cô xuống chôn cùng. Nhưng ngay khoảnh khắc sau, ả lộ vẻ hoảng sợ, miễn cưỡng nghiêng người tránh né, rồi vội vàng đem chiếc dù phỉ thúy ngọc che chắn trước người.
Tu vi hiện giờ của ả bất quá chỉ khôi phục được hai phần, ở trước mặt ma vật, gần như chỉ có thể ngăn cản được một lát. Hắc khí của ma vật xuyên thấu qua chiếc dù ngọc, quấn lấy thân thể ả, giống như từng đạo bụi gai đâm vào huyết nhục, rút cạn sinh khí trong cơ thể ả.
Tiếng thét chói tai thê lương vang lên. Tô Hàn Cẩm cảm thấy tiếng kêu thảm thiết kia suýt chút nữa chấn vỡ màng nhĩ của mình.
Lúc này, Thù Ngàn Lẫm từ phòng khống chế linh thuyền bơi ra, hắn hiện giờ chỉ còn lớn bằng con rắn nhỏ, long thân mang đầy thương tích. Bởi vậy, hắn tạm dừng trên người Tô Hàn Cẩm một lát rồi nói: "Không cần lo lắng, chúng ta lập tức có thể rời đi."
Nói xong, hắn cọ đầu vào mu bàn tay Tô Hàn Cẩm một chút, rồi chui vào Bạch Ngọc Hồ Lô, đến bên cạnh ao nước. Nước trong hồ đã thấy đáy, may mà hình thể hắn hiện giờ nhỏ lại, có thể đáng thương hề hề mà nằm ở đáy ao.
Tô Hàn Cẩm vẫn còn có chút hoảng hốt. Trong ngày hôm nay, cô đã trải qua quá nhiều chuyện, quá nhiều thăng trầm, quá nhiều mất mát và khổ sở. Bởi vậy, cô cảm thấy đầu óc mình một mảnh hỗn độn, ký ức xưa kia cùng cảnh tượng hiện tại phân không rõ rốt cuộc cái nào là chân thật. Chỉ cảm thấy những cảnh tượng đó như bị nghiền nát, bị trộn lẫn vào nhau, thành một mớ bòng bong.
Nàng đang suy nghĩ cái gì? Là có thể rời đi sao? Thật sự có thể ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play