Cũng đúng lúc này, vết nứt trên mâm tròn càng ngày càng sâu. Kim Chung Lương chỉ cảm thấy linh khí vừa vất vả lắm mới yên lặng lại bắt đầu tán loạn, kinh mạch xé rách khiến hắn đau đớn nhíu mày. Cuối cùng, hắn giơ tay lên, hô một tiếng: “Thu!”
Mất Đi Tháp lập tức phản hồi về trong tay hắn. Tuy rằng lúc này thân tháp đã trải rộng vết rách, nhưng Kim Chung Lương biết, Mất Đi Tháp của mình đã có dấu hiệu tiến giai.
...
Tịch Nguyệt Luân lúc này đã vô lực chống đỡ, không có chủ nhân ở bên cạnh, bản thân nó không thể thi triển năng lực. Lần này, nó chỉ có thể gắng gượng được một chút nhờ vào Mất Đi Tháp. Đồng dạng cũng vì thế, khi Mất Đi Tháp phải rời đi, nó cũng không thể ra sức. Trong nháy mắt Mất Đi Tháp bị Kim Chung Lương triệu hồi, Tịch Nguyệt Luân rốt cuộc không thể chống đỡ, nháy mắt hóa thành nhỏ bằng bàn tay. Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn cột sáng kia oanh kích về phía linh thuyền.
Thao Thiết kỳ thật vẫn luôn chưa rời đi, lúc này, nó chỉ cảm thấy đầu óc nóng lên, lập tức xông qua, nhưng cùng lúc đó, nó cảm giác được một cổ lực lượng thật lớn, đem nó hoàn toàn áp chế. Nó cảm thấy mình phảng phất bị ai đó đạp lên lòng bàn chân. Ngay khi nó giãy giụa ngẩng đầu lên, nó thấy được một đạo kinh hồng kiếm quang.
Ngang trời nhất kiếm!
Chặt đứt bầu trời cuồn cuộn mây đen, xé rách toàn bộ màn trời, nhất kiếm này khí thế bàng bạc, không kém gì thần lôi trên trời!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT