Lúc này, phía trên hộ sơn đại trận của Thiên Huyền Kiếm Môn, Thù Ngàn Lẫm hơi chút nghiêm túc hơn một chút. Hắn không tiếp tục triền ở trên cổ tay Tô Hàn Cẩm, mà là bảo Tô Hàn Cẩm biến Thanh Long thân thể trở nên lớn hơn một chút, hắn dùng móng vuốt vẫn luôn cầm lấy một chi hào bút, dùng chu sa vẽ ra từng đạo đồ án trên trận pháp.
Vẽ xong bút cuối cùng, Thù Ngàn Lẫm đứng thẳng người trên mặt đất, đôi mắt lẳng lặng nhìn chăm chú vào phương hướng chân núi.
Kỳ thật, nếu Thù Ngàn Lẫm ở hình người, hẳn là mang đến cho người ta cảm giác của một cao nhân thoát tục đáng kính. Chẳng qua lúc này, hắn khoác da Thanh Long, mà lại còn là loại chưa mọc vảy... Tô Hàn Cẩm thấy thế vừa buồn cười, vừa chua xót, còn đám đệ tử vây xem phía dưới thì cạn lời.
Bảo là Thanh Long, giờ nom chẳng khác nào con thằn lằn khổng lồ. Đã vậy còn dựng thẳng người, móng vuốt nắm chặt cây bút lông dê, nhìn kiểu gì cũng thấy quái dị.
Nhưng so với đám người kia, Dạ Mân Quân mới là kẻ cảm thấy quỷ dị hơn cả.
Nếu trước đó hắn còn thấy được manh mối, thì giờ đây trận pháp đã biến đổi hoàn toàn, không còn chút tương đồng nào với trước. Lẽ nào trong thời gian ngắn ngủi như vậy, bọn họ lại bày ra được một đại trận nghịch thiên đến thế? Sao có thể!
Hắn sống ngần ấy năm, đặt chân qua bao nhiêu giới, chưa từng thấy ai bày trận pháp giỏi hơn mình. Không phải hắn ếch ngồi đáy giếng, bởi hắn là tông sư trận pháp đích thực. Tuy rằng trận pháp hắn bày ra đều là vật phẩm vượt quá tầm với của giới diện này, đến từ thượng giới, nhưng hắn đã thành công. Dù biết về thượng giới, cũng hiếm ai làm được như hắn, nên mới gặp phải thiên phạt, chịu đựng mười vạn năm thống khổ tra tấn. Tu sĩ Thương Hải Giới, sao có thể đạt tới trình độ như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT