Thao Thiết chuyển ánh mắt lên người tán tu trên mặt đất, sau đó nhếch miệng cười.
Nó dùng Đốc Mà làm cầu đá, đá tới đá lui trên mặt đất, đụng phải bẫy rập cấm chế cũng không khởi động, cứ như vậy, nguy hiểm liền được giải trừ.
Bởi vì Thao Thiết không cho nàng tới gần, lúc này Tô Hàn Cẩm không có thực lực qua tìm tán tu kia để tra hỏi. Dù hắn có tỉnh lại, phát hiện vẫn còn ở trong Vô Cực Động, hắn tự nhiên cũng sẽ hoài nghi thân phận của Tô Hàn Cẩm. Nơi này không thể trống rỗng xuất hiện một người xa lạ, cho nên nếu Thao Thiết đá hắn ra ngoài, nàng động thủ cũng không sao.
Lúc này, lực chú ý của Tô Hàn Cẩm đã dồn vào Thù Ngàn Lẫm.
Nàng phát hiện long thân của Thù Ngàn Lẫm càng ngày càng cứng ngắc. Nàng lấy từ trong không gian bạch ngọc ra một ít nước ao, dùng chén lớn đựng, tùy tay đun nóng lên, sau đó ngâm mình nó trong nước ao tắm rửa. Xong xuôi, nàng ngồi ở một bên xem Thao Thiết lăn lộn tán tu kia. Chỉ là hiện giờ nàng mang thân hình và tướng mạo của Kim Chung Lương, tay tự nhiên cũng vậy. Bởi vậy, tiểu long bị xoa nhẹ hai cái thì thập phần bất mãn, vẫn luôn trốn tránh tay nàng, cuối cùng ghé vào miệng chén, rũ đầu nhìn nàng.
Bộ dáng kia ủy khuất cực kỳ. Điều này khiến Tô Hàn Cẩm sinh ra một loại ảo giác, bất kể ngươi là người lợi hại đến đâu, là người mặt lạnh đến đâu, đổi vào thân thể như vậy, liền chỉ còn lại một chữ.
Đó chính là manh!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play