"Đây là Nữ Nhi Hồng chôn dưới đất mấy trăm năm, hương vị vô cùng tinh khiết." Từ con nối dõi vừa giới thiệu vừa rót rượu cho bọn họ. Rượu thơm nồng, quả thật mê người. Chẳng qua Tô Hàn Cẩm lại nghĩ đến chuyện nhà kia có phải có nữ nhi mãi không lấy chồng nên mới đem chôn xuống hay không, thật là bi kịch a? Tiểu Dao bưng chén rượu lên nhấp một ngụm, rồi lại đặt xuống, tay nhỏ quạt quạt bên môi, miệng hô "Cay, cay, cay".
Tô Hàn Cẩm vốn không hứng thú với rượu, tự nhiên không đụng vào. Còn Liêu Trường Thanh chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, cũng chẳng có động tác gì. Hắn dù sao cũng là tu sĩ nửa bước Kim Đan cao cấp, việc đời gì chưa từng thấy qua, sao có thể hứng thú với rượu thế tục. Từ con nối dõi thấy vậy thì rất xấu hổ, thu Nữ Nhi Hồng về rồi lại bày ra mấy món đồ chơi nhỏ khác. Ở trước mặt Liêu Trường Thanh, mấy pháp bảo kia tự nhiên không thể lọt vào mắt, nhưng mấy món đồ chơi nhỏ này làm rất tinh xảo, nếu có thể làm Tô Hàn Cẩm vui vẻ thì cũng tốt.
☆, 031: Đào Hoa
Thời gian đăng: 2012-12-21 11:32:01 Số lượng chữ: 2645
Hắn lấy ra một phương nghiên mực, dùng bút lông quệt lên trên. Lập tức, trên mặt đất trước nghiên mực xuất hiện một mảnh quầng sáng. Tiếp đó, trên quầng sáng, từng nét bút nhanh chóng phác họa nên hình dáng một người. Chỉ trong chốc lát, một mỹ nhân sinh động như thật đã hiện ra. Tô Hàn Cẩm tập trung nhìn vào, chẳng phải là dáng vẻ của thân thể này sao?
"Ồ!" Tô Hàn Cẩm ngạc nhiên nói: "Đây cũng là một kiện pháp bảo?"
"Là pháp bảo cấp thấp." Từ con nối dõi vội vàng đáp lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play