Không có khí linh? Tô Hàn Cẩm vốn nhắm mắt dưỡng thần, nghe Tịch Nguyệt Luân nói vậy thì mở mắt ra ngay, nàng chỉ vào ngựa con, "Vậy nó là cái gì?"
Ngựa con khi nãy vì rơi xuống khe nước nên lông trên người đều ướt sũng, bết lại từng sợi, thân thể ướt dầm dề, đôi mắt cũng ướt dầm dề. Bị Tô Hàn Cẩm chỉ vào, nó lộ ra vẻ sợ hãi, chiếc sừng trên đỉnh đầu càng phát ra từng vòng ánh sáng.
"Sao ta có thể nhìn lầm được." Tịch Nguyệt Luân đột nhiên biến lớn, từ chiếc gương nhỏ biến thành một chiếc mâm tròn lớn, sáng đến độ có thể soi bóng người. Nó đột nhiên lao đến trước mặt ngựa con, hình ảnh ngựa con liền chiếu lên trên mâm tròn.
Đó chỉ là một sợi lông, hẳn là lông bờm ngựa.
"Tuy nói miễn cưỡng có thể tính là khí linh, nhưng còn kém xa lắm."
Tô Hàn Cẩm hơi sửng sốt, nàng bỗng nhiên nhớ tới lúc mới đến biển cả, gặp được con tiểu hắc mã kia. Khi đó ngựa con so với con hiện tại thông minh lanh lợi hơn nhiều, còn cướp đi Bích Linh Ngọc trên người nàng.
Nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT