"Không tệ." Ánh mắt Minh Cánh Vương theo động tác của Dục mà chuyển động, những kẻ bên cạnh nhìn ả ta với ánh mắt hằn học như muốn phun ra lửa. Minh Cánh Vương liếc xéo bọn chúng một cái, rồi ha hả cười, sau đó lạnh lùng ra lệnh: "Ép nó ra!"
"Tuân lệnh!" Mọi người lĩnh mệnh, hắc khí tạo thành mạng lưới càng thêm dày đặc, còn tay của Dục thì liên tục gảy lên mạng lưới, động tác càng lúc càng nhanh, đến mức không ai thấy rõ. Chân ả ta cũng thường xuyên kích thích vào mạng huyền, mỗi một lần động tác đều tạo ra âm thanh như nhịp trống, còn bên trong Bạch Ngọc Hồ Lô thì kịch liệt chấn động.
Nếu không phải luôn ngâm mình trong nước ao, Tô Hàn Cẩm sớm đã không chống đỡ nổi. Nhưng giờ phút này, bờ ao đã bị đánh cho rách tả tơi, nước theo khe hở chảy ra, khiến cho mực nước nhanh chóng hạ thấp.
"Ngân hà cuồn cuộn đồ!" Tô Hàn Cẩm kêu lớn, "Còn không ra tay thì chúng ta xong thật đấy!"
Đáng chết, thật không biết vì sao lại thiết kế Tiên Khí có linh tính, tuy rằng dễ dàng câu thông, nhưng đồ vật có linh tính thì có ý thức tự chủ, ai mà biết được nó có rớt dây xích vào thời khắc mấu chốt hay không! Sau khi Tô Hàn Cẩm rống lên một tiếng, liền nôn ra một ngụm máu tươi, ngay sau đó tâm thần nàng chấn động, theo chấn động ấy, vô vàn bóng kiếm ào ào run rẩy, rồi hợp thành một thể.
Nàng sắp kiên trì không nổi nữa rồi.
Đúng lúc này, từ Vấn tâm kiếm phiêu ra một chút hồng mang, đến khi thân kiếm "bang" một tiếng lăn xuống trước mặt Tô Hàn Cẩm, nàng phát hiện, vệt đào hồng trên thân kiếm đã biến mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play