Tuy người khác đều gọi hắn là Dư lão, nhưng kỳ thực hắn họ Trần.
Hắn là ma tu, cả đời chỉ mềm lòng đúng hai lần.
Lần đầu tiên là khi hắn nổi hứng giết một con yêu thú, tha cho một tiểu nữ hài, sau đó tiểu nữ hài ấy cho hắn một miếng bánh hoa quế.
Lần thứ hai là khi hắn đồ sát cả nhà nàng, lại để nàng sống sót, thế mà, nàng lại cầm thanh tiên kiếm đâm vào ngực mình.
Hắn vốn chẳng để ý đến cái chết, mà tự sát lại càng là biểu hiện của kẻ yếu. Hắn nhìn nàng chết ngay trước mắt, đáy mắt bình tĩnh không gợn sóng. Chỉ là trong khoảnh khắc, hắn bỗng nhớ đến nàng, nhớ đến dáng vẻ nàng run rẩy móc từ trong tay áo ra một miếng bánh hoa quế đã nát vụn, nhớ đến vẻ mặt tái nhợt, đôi mắt rưng rưng của nàng khi hỏi hắn: “Vì sao nhập ma?”
Hắn nhớ lại cả câu trả lời không chút để ý của mình: “Ta vốn dĩ đã là ma.”
Hắn thậm chí còn nhớ, rất nhiều năm về trước, hương vị của miếng bánh hoa quế kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT