Được thôi, giờ khắc này, Liêu Trường Thanh không nghi ngờ gì đã dán cho Tô Hàn Cẩm một cái nhãn. Chúng tu sĩ trong lòng đều hiểu rõ, vô cùng ăn ý mà dời tầm mắt đi, chỉ có Tiểu Dao chạy chậm lại đây, "Chị, chị không sao chứ?"
"Không có việc gì." Tô Hàn Cẩm nghiến răng bài ra hai chữ.
"A, người chết." Tiểu Dao lại kêu lên.
"Người đều chết rồi, có gì đáng sợ." Liêu Trường Thanh nhẹ nhàng bâng quơ nói. Tiểu Dao nghe xong gật đầu đồng ý, Tô Hàn Cẩm nhìn hai người bắt đầu thảo luận về độc trên thi thể, yên lặng vặn đầu sang một bên. Phương Cẩm Ngọc cùng Liêu Trường Thanh sống cùng nhau đã lâu, giờ chết rồi thì thôi, hắn không hề có một tia đồng tình thương tiếc nào, nghĩ đến thật đáng sợ. Bất quá, là Phương Cẩm Ngọc phản bội trước, cũng không trách được Liêu Trường Thanh, chỉ là dù vậy, Tô Hàn Cẩm vẫn cảm thấy thập phần thổn thức.
Với thủ đoạn của hắn, nếu biết mình không phải Mộng Cô mới ráp vào, không chừng sẽ tra tấn nàng thế nào. Cũng may hắn tiếp xúc với Mị Nương không nhiều, mà những ký ức này nàng cũng có được, chắc là có thể giấu giếm qua đi chứ? Ít nhất so với Thù Ngàn Lẫm dễ lừa gạt hơn nhiều. Đáng chết, sao lại nghĩ đến Thù Ngàn Lẫm!
Tô Hàn Cẩm ảo não vỗ nhẹ đầu mình một cái, kết quả liền thấy Tiểu Dao và Liêu Trường Thanh cùng nhau dừng lại.
"Chị, đầu lại đau?" Tiểu Dao quan tâm hỏi, "Nếu có bích ngô thảo thì tốt rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play