Nói xong, người nọ cười nhạt, báo thân phận: "Ta là Liêu Trường Thanh của Hồn Nguyên thành, nếu không tin, có thể xem ngọc bài thân phận." Hắn lấy ra một khối bạch ngọc đưa tới, Tô Hàn Cẩm phân thần thức ra tra xét thì nghe thấy xung quanh có tiếng hít khí.
"Thế mà Liêu Đại ca cũng không quen biết!" Một người tức giận bất bình nói.
Người này nổi danh vậy sao? Cũng phải, tu vi nửa bước Kim Đan, hẳn là nhân vật ghê gớm ở Hồn Nguyên thành. Chắc hắn nói vậy chỉ là khách sáo, ai ngờ Tô Hàn Cẩm thật sự đi xem xét, kết quả khiến nhiều người tức giận. Tô Hàn Cẩm kéo khóe miệng, thu hồi thần thức thì nghe có người kêu lên: "Chị, là chị a!"
Nàng quay đầu lại thì thấy trong đám tu sĩ có hai người quen, Tiểu Dao và ca ca cô bé.
Hôm nay Tiểu Dao mặc bộ áo quần ngắn màu xám xịt, sau lưng còn cõng một giỏ thuốc. Thấy Tô Hàn Cẩm, trên mặt cô bé nở nụ cười, đôi mắt cong cong như trăng non, con ngươi cũng ánh lên vẻ trong trẻo như nước, cực kỳ hồn nhiên.
Thấy Tiểu Dao, trái tim luôn căng thẳng của Tô Hàn Cẩm mới thả lỏng một chút. Nàng đáp lại Tiểu Dao bằng một nụ cười, sau đó mới hành lễ với vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ đại viên mãn trước mặt. Trong giới tu chân, nắm đấm lớn là đạo lý cứng rắn, nàng tuy không quen người này, không biết danh tiếng của hắn, nhưng cũng hiểu rằng phải khách khí với người như vậy.
Tô Hàn Cẩm chào hỏi xong, Liêu Trường Thanh liền ha hả cười, "Vừa rồi thấy dạ quang thạch chợt lóe sáng, ta liền nghĩ có kẻ muốn đục nước béo cò, Trương Nghị bèn ra tay thăm dò, hóa ra cô quen biết huynh muội Tiểu Dao, vậy thì có thể tin tưởng được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT