Lần này tuy rằng bỏ thêm không ít thượng phẩm tinh thạch, nhưng cũng không dẫn ra thiên phạt. Xem ra phẩm chất so với Vấn Tâm Kiếm vẫn kém rất nhiều. Mà khi đó, Vấn Tâm Kiếm chỉ dung bảy thanh kiếm gãy mà thôi. Không hiểu những thanh kiếm gãy kia rốt cuộc làm bằng chất liệu gì, thế mà phẩm cấp còn cao hơn cả đám thượng phẩm tinh thạch này.
Lần này đúc kiếm vẫn mất nửa tháng. Tô Hàn Cẩm vừa ra khỏi liền lập tức trở về huyền nguyệt đảo. Ở gần thạch ốc, nàng thấy khói bếp lượn lờ.
Vì không thể hấp thu linh khí, Giang Vân Nhai cần phải ăn uống. Có điều, hạng người như hắn từ trước đến nay chắc chắn không nấu nướng. Nhìn nồi cháo nấu cơm kia, lại nhìn Giang Vân Nhai mặt vô biểu tình mà uống cháo, cái loại tư thái vô bi vô hỉ này thật khiến người ta không đành lòng nhìn.
Đợi uống xong, Giang Vân Nhai ngẩng đầu lên, thập phần bình tĩnh nhìn Tô Hàn Cẩm.
Tô Hàn Cẩm liền đưa thanh kiếm trong tay cho Giang Vân Nhai, "Kiếm này còn chưa mài bén, ngươi hảo hảo dưỡng đi."
Giang Vân Nhai từng giây từng phút đều ôm kiếm của mình, hắn là kẻ yêu kiếm đến si. Có điều, Tô Hàn Cẩm cũng cảm thấy, với tính cách của hắn, có lẽ sẽ không tiếp nhận kiếm nàng tặng. Đương nhiên, nàng cũng lười nói nhiều với hắn. Nàng chỉ dặn dò một tiếng, "Hảo hảo dưỡng."
Hắn là kiếm nô, dưỡng kiếm vốn là chức trách của hắn. Giang Vân Nhai thấy phi kiếm kia thì hai tay tiếp nhận, phủng ở trong ngực, không thèm liếc nhìn Tô Hàn Cẩm một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play