Kim Chung Lương khẽ gật đầu, sau đó từng bước một đi về phía vị trí của chưởng môn Chính Khí Môn. Sau khi Kim Chung Lương rời đi, Trương Hằng mới cực kỳ nghiêm túc nhìn chằm chằm đồ đệ của mình.
Trương Hằng thật sự cảm thấy đồ đệ mình như đã biến thành một người khác, hắn nhịn không được đấm một cái vào vai hắn. "Ngươi cái thằng nhãi ranh này!"
Kết quả, một quyền đánh xuống, Ngũ Ngụy Bỉnh liền ho ra mấy ngụm máu, làm ướt cả vạt áo trước ngực. Điều này làm Trương Hằng hoảng sợ, "Tiểu tử, ngươi không sao chứ?"
"Sư phụ, ta có một nguyện vọng..." Sắc mặt hắn tái nhợt như tờ giấy, cả người dường như muốn đứng dậy, nhưng lại lực bất tòng tâm, cuối cùng chỉ có thể hữu khí vô lực giơ tay lên.
"Cái gì?"
Ngũ Ngụy Bỉnh miễn cưỡng giơ tay, hướng về phía Tô Hàn Cẩm xa xăm chỉ một ngón tay. "Đem cô nàng mặc đồ tang kia mời đến đây, cho ta nắm tay nhỏ một chút."
"Nga nga..." Trương Hằng liên tục đáp, vừa định đứng dậy thì đột nhiên tỉnh ngộ, "Ngươi cái đồ chó chết không đổi được nết này!" Mà lúc này Trương Hằng còn chưa ý thức được, đồ đệ cà lơ phất phơ, không đứng đắn với nữ nhân ngày thường của mình, lại dùng từ "mời".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT