☆, 067: Di vật
Thời gian đăng: 2013-1-18 11:31:09 Số lượng chữ: 2518
"Chiếc dù ngọc phỉ thúy kia là di vật của nương ta. Bích Dao nhất thời xúc động mới dùng đến Phích Lịch Đạn, suýt nữa gây thành đại họa." Bích Dao nói đến đây hơi khựng lại, ngẩng mặt lên, khuôn mặt xinh đẹp lại trào ra nước mắt. Cô hướng các tu sĩ xung quanh khom lưng hành đại lễ, "Khẩn cầu các vị đạo hữu tha thứ." Tư thái như vậy khiến đám tu sĩ vây xem không tiện nói gì thêm. Sương Mù Xa sư thúc của Hoa Thanh Phái thấy cô động tác như thế, còn khẽ gật đầu. Hắn ha hả cười rồi nói tiếp: "Lần này nhờ có vị đạo hữu đây ra tay, nếu không thì không biết sẽ gây ra bao nhiêu nhiễu loạn. Dao Nhi, còn không mau đến tạ tội với tiểu đạo hữu?"
Bích Dao lập tức tiến lên một bước, nước mắt trên mặt chưa khô, hàng mi còn vương giọt lệ, trông bộ dáng thật nhu nhược đáng thương, quỳ xuống trước mặt Kim Chung Lương, làm ra vẻ thành khẩn. Ai ngờ Kim Chung Lương hừ lạnh một tiếng, "Làm việc phải nghĩ đến hậu quả, hành sự kiêu căng như thế, nếu không biết hối cải, ngày sau không chừng còn gây ra tai họa gì." Giọng hắn lạnh băng khiến thân hình Bích Dao cứng đờ, ngay cả Sương Mù Xa sư thúc sắc mặt cũng vô cùng khó coi. Chỉ là lúc này bọn họ đuối lý, mà hắn lại ẩn ẩn cảm thấy người trẻ tuổi này thập phần bất phàm, với tu vi Kim Đan sơ kỳ của hắn thế mà không thể nhìn ra tu vi sâu cạn của đối phương, tức khắc trong lòng rùng mình, cũng không nói thêm gì, chuẩn bị mang Bích Dao rời đi.
Nhưng đúng lúc này, có người hỏi: "Ngươi nói chiếc dù lục này là di vật của nương ngươi?" Người hỏi chuyện tự nhiên là Tô Hàn Cẩm. Nàng nghe Bích Dao nói vậy thì trong lòng đã có nghi vấn. Lúc trước Thù Ngàn Lẫm nói Bích Dao là muội muội của hắn, bọn họ vốn dĩ đều là người thường, vậy giờ Bích Dao sao lại nói pháp bảo này là di vật của nương cô? Nếu cô không nói sai, chẳng phải chứng minh Thù Ngàn Lẫm nhận sai người sao?
"Nếu là di vật của mẹ ngươi, vậy ta sẽ giúp ngươi giải trừ cấm chế này." Kim Chung Lương nhàn nhạt liếc chiếc dù lục một cái, tùy tay đưa tay lên lau nhẹ mặt dù. Chiếc dù ngọc phỉ thúy vốn đã mất liên hệ tức khắc có cảm ứng trở lại. Bích Dao ôm dù, im lặng nhìn Kim Chung Lương. Cô giận hắn lạnh lùng với cô, nhưng lại bị sự tự tin và cường đại trong mỗi cử chỉ của hắn thuyết phục, trong lòng trăm mối cảm xúc lẫn lộn.
"Ta chưa từng thấy mặt nương ta, sư phụ nói đây là di vật nương ta để lại." Hàng mi cô khẽ run rẩy như cánh bướm chớp động. Kim Chung Lương vốn cực kỳ chán ghét cô, giờ nghĩ lại, cô và hắn giống nhau đều chưa từng gặp mặt mẫu thân, có lẽ vì không có mẫu thân dạy dỗ nên mới dưỡng thành tính cách kiêu căng như vậy? Sắc mặt Kim Chung Lương hòa hoãn hơn, khẽ cười với cô, "Đã vậy thì phải giữ gìn cẩn thận, sử dụng cẩn thận, tránh làm hỏng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play