Cuộc đối thoại của hai người lọt vào tai Tô Hàn Cẩm. Nàng dùng hư ảnh xoay vài vòng ngay trước mặt họ mà không bị phát hiện, điều này khiến nàng càng thêm yên tâm. Thế là, nàng quyết tâm, tế ra thần châm, đâm thẳng vào giữa mày Lăng Ba tiên tử. Lần này, thế tới như vũ bão, Lăng Ba tiên tử còn đang nghiến răng nghiến lợi, ngay lập tức đôi mắt trợn trừng, vẻ mặt không thể tin mà ngã xuống. Sắc mặt trung niên tu sĩ thoáng chốc biến đổi, khi nhìn thấy giữa mày Lăng Ba tiên tử có một điểm đỏ nhỏ xíu thì càng thêm kinh hãi. Hắn vừa thả thần thức ra thì Tô Hàn Cẩm liền cảm giác được một tia nguy hiểm, liền lập tức triệu hồi hư thân, tiếp tục bình tĩnh ngồi tại chỗ, ném đậu phộng.
Nàng vừa ném được vài viên thì nghe thấy một tiếng nổ vang, như tiếng pháo trúc nổ. Ngay sau đó, gã trung niên nam nhân từ trong phòng lao ra, quát lớn: “Tất cả mọi người không được rời đi!” Hắn rít lên một tiếng, từ trên lầu bước xuống đại đường, quét mắt nhìn đám tu sĩ trong đại đường, rồi lại nhảy ra đại môn, “Đã tới rồi, còn lén lút không dám ra mặt làm gì?”
Chỉ trong chốc lát, đội hộ vệ Thành chủ phủ đã xuất hiện, bao vây Cẩm Tới Tiên Cư. Dẫn đầu là Đường chủ Chấp Pháp Đường Kiều Niệm. Hắn bước nhanh lên lầu vào phòng, rồi lại vội vã bước ra, mặt đen như đáy nồi, “Nơi này xảy ra án mạng, tất cả tu sĩ đều có hiềm nghi. Lát nữa, chúng ta sẽ lần lượt thẩm vấn, các ngươi phải phối hợp.”
Khi Lăng Ba tiên tử chết, Tô Hàn Cẩm vẫn ngồi ở đại đường, trước mặt bao người nhàn nhã ăn đậu phộng. Có rất nhiều người làm chứng, tuy rằng Kiều Niệm cố ý chất vấn nàng rất lâu, nhưng không hỏi ra được thân phận gì, đành phải từ bỏ. Lúc này, Tô Hàn Cẩm đã biết được chỗ tốt của hư thân, điển hình là chứng cứ không có ở hiện trường. Ngay khi người của Kiều Niệm tiếp tục thẩm vấn thì gã trung niên tu sĩ phẫn nộ quát: “Đám tu sĩ này có bản lĩnh gì mà dùng cái loại phương pháp đó để giết người? Đừng lãng phí thời gian ở đây.”
Hắn ăn nói lỗ mãng, tự nhiên khiến Kiều Niệm càng thêm tức giận, chỉ là hiện tại Hồn Nguyên thành và Lòng Son Môn vừa mới kết minh, bọn họ không tiện trở mặt, Kiều Niệm chỉ có thể nén giận. Hắn trầm giọng nói: “Nếu Tề đạo hữu đã nói vậy, thì có cao kiến gì?”
"Ta đã lấy báo cáo của các Kim Đan trưởng lão trong môn. Bọn họ đã tìm tòi bên trong Hồn Nguyên thành, cho dù người kia là tu sĩ Kim Đan, cũng tất nhiên không thể mạnh hơn đông đảo cường giả liên thủ." Tuy nói như thế, vị tu sĩ họ Tề này trong lòng vẫn thấp thỏm. Trên đường tới đây, bọn họ đã trêu chọc phải một người áo đen thần bí, khiến cho 187 tu sĩ đi qua cánh cửa chỉ còn lại không đến hơn 40 người, làm cho thực lực của bọn họ tổn hao nhiều, cùng Hồn Nguyên thành đàm phán cũng rơi xuống thế hạ phong, lúc này mới làm ra chuyện miễn phí tặng đan, đúng là bất đắc dĩ. Thủ đoạn mà người áo đen thần bí kia đã dùng để đánh chết người có điểm đỏ giữa mày, giống hệt như thương tổn mà Lăng Ba tiên tử phải chịu, nếu không cẩn thận phân biệt căn bản không nhìn ra. Vì lẽ đó, hắn vừa mới nhìn thấy đã cực kỳ sợ hãi, vội vàng đưa tin, làm Kim Đan trưởng lão thuyết phục Kim Đan cường giả của Hồn Nguyên thành cùng nhau điều tra, muốn đem người áo đen thần bí kia tìm ra giải quyết để tuyệt hậu hoạn.
Tô Hàn Cẩm tự nhiên không biết loại sự tình này. Lúc này, Cẩm Tới Tiên Cư đã bị phong tỏa, cô tự nhiên không thể quay về phòng mình. Bất quá, dù sao bên trong cũng không có đồ vật gì, cô liền không tính toán trở về, mà trực tiếp đi luyện khí phường, dù sao nơi đó cũng có thể tu luyện, không ảnh hưởng nhiều lắm. Nghĩ vậy, cô trải qua đăng ký xong thì đi phòng luyện khí, vẽ lại mấy cái trận pháp, sau đó lại tiến vào ngọc giản Lăng Thiên Kiếm Vũ nội thể ngộ. Cứ như vậy, một đêm trôi qua chỉ như một cái chớp mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play