Hạ Việt Xuyên lần nào cũng bắt cô từ sòng bạc về, đúng lúc cô đang căng thẳng, hưng phấn, mất cảnh giác, hắn dùng dây thừng trói lại rồi lôi đi. Cô nhớ rõ sắc mặt hắn lúc đó khó coi đến cực điểm, âm trầm như muốn nhỏ cả nước. Sau đó, hắn sẽ hơi híp mắt, ném cho cô một khối ngọc bài ghi nhiệm vụ, rồi cộc lốc đuổi cô đi. Nhiệm vụ trên ngọc bài khiến cô bận tối mắt tối mũi, chẳng rảnh chút nào.
Hắn ghét cô đánh bạc, nếu cô đánh bạc mà còn đánh cược cả mạng hắn, chắc hắn chết cũng không nhắm mắt. Nghĩ vậy, Linh Lung chân nhân thấy đầu có chút đau, nhưng hiện tại không có nhiều thời gian. Hạ Việt Xuyên thập phần suy yếu, thần trí không rõ, đánh mấy ván cũng không phản ứng, mặc kệ cô gọi thế nào, máu vẫn không ngừng chảy. Lúc này, cô đã không nhìn thấy mặt hắn, trước mắt chỉ toàn một màu máu.
Cũng được, không thấy mặt hắn, cũng không thấy hắn trợn trắng mắt. Linh Lung chân nhân thầm nghĩ, chỉ có thể đánh cược một phen. Nhưng ý niệm này vừa mới nảy lên, trong lòng cô lại có cảm giác hưng phấn khó hiểu, tay không tự chủ mà hơi run rẩy chạm vào đầu chung. Đúng lúc này, cô nghe thấy một tiếng r*n rỉ mỏng manh.
"Ngô..."
Linh Lung chân nhân rụt tay lại, nhìn dòng kim sa đang chảy, chắp tay trước ngực, lẩm bẩm: "Phù hộ, phù hộ ta thông sát! Càng Xuyên tiên nhân, phù hộ ta thông sát!"
Biết vì sao cô thường xuyên bị bắt không? Thật ra vấn đề này không phức tạp, cô ở Vân Hải Giới lâu nhất, mà Vân Hải Giới khi đó chỉ có một chân tiên, chính là Hạ Việt Xuyên.
Linh Lung chân nhân mỗi lần ở những ván bạc quan trọng, đều sẽ thắp ba nén hương, trong lòng niệm thầm: "Càng Xuyên tiên nhân, cho con thắng..." Thói quen này sau đó cũng sửa, chỉ là ngẫu nhiên căng thẳng quá, cô sẽ quên mất, nó đã thành một loại bản năng, bản năng của dân cờ bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT