Chỉ một lát sau, nữ tử trong gương đã trở về đúng với lứa tuổi của mình, không còn bị trang điểm quá lố. Gương mặt cô được phủ một lớp phấn mỏng, son môi nhợt nhạt. Vì ngũ quan có phần không cân đối, da lại ngăm vàng nên Lục An Nhạn không tính là xinh đẹp, nhưng nhờ trang điểm mà trông cô cũng có vài phần thanh tú động lòng người.
Lục An Nhạn nâng gương, chợt cười, lúc lại nhíu mày, làm mặt quỷ, trông rất hoạt bát.
Một lúc lâu sau, cô vẫn luyến tiếc không rời chiếc gương, nói với Ninh Xu: “Kỳ thật lúc ở một mình, ta cũng từng thử qua các màu xiêm y khác, nhưng sao mặc kiểu gì cũng không đẹp.”
“Hóa ra là do ta mặc quá nhiều màu sắc? Hay là ta không biết cách phối màu? Ai, sao ngươi không nói sớm với ta chứ!”
Thực ra, Ninh Xu chỉ làm những việc rất đơn giản, phát huy điểm mạnh, che giấu điểm yếu mà thôi.
Cô tùy tiện tìm lý do: “Ngươi nhìn ta trước đây xem, chẳng phải cũng giống như con bướm sặc sỡ hay sao? Chỉ là gần đây ta mới sửa thói quen thôi. Nếu không phải vì hết yến hội này đến yến hội khác, ta cũng lười học.”
Nhắc đến yến hội, Lục An Nhạn bỗng ôm lấy gương, nhìn sắc trời: “Có phải sắp đến giờ Tỵ rồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play