Hắn ném thiệp mời vào góc, nơi ấy đã chất thành một đống, đợi khi nào rảnh thì đem chữ trên đó tẩy đi, bán giấy vụn, cũng kiếm được chút tiền tiêu vặt.
Uất Trì Tự thản nhiên uống rượu.
Bạch Hạc lại nói: “Xem hoa sen có ý nghĩa gì chứ, xem mỹ nhân mới thú vị, nào là Đông Ninh huyện chúa, Mã Gia nữ, Khương Gia nữ, ai mà chẳng tới. Mà nghe nói ngày mai Quảng Đức cũng đi, lạ chưa kìa, mấy năm trước, nàng ta từng xé nhau với Đỗ Mộ Ngữ của Xương Quốc Hầu Phủ trên đường cái, ầm ĩ đến khó coi, thế mà còn dám đến địa bàn của Đỗ Gia……”
Uất Trì Tự bỗng lên tiếng, cắt ngang tràng lải nhải của Bạch Hạc: “Nhặt thiệp mời lên.”
Bạch Hạc ngớ người: “Gì cơ?”
Uất Trì Tự đáp: “Ngày mai ta rảnh, đi xem.”
Bạch Hạc: “……” Xem gì chứ, xem xé nhau à? Ơ hay, tướng quân có sở thích gì lạ vậy trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play