Thấy sạp hàng của Úc Nguyệt vắng tanh như chùa Bà Đanh, đan tu của Đăng Tiên Các cách đó không xa hài lòng rời đi.

Chỉ chờ sau khi về, Úc Nguyệt mang đống Kim Bảo Đan bỏ đi kia đến bán.

Đến lúc đó, hắn còn phải ép giá, nửa linh thạch một viên Kim Bảo Đan, xem nàng còn kiêu ngạo được không!

Đan dược ế ẩm, Úc Nguyệt cũng không vội, vừa gặm hai củ khoai lang, vừa xem Truy Vân Phái dần dần áp Đao Rìu Phái xuống mà tặc lưỡi:

"Dở tệ, đánh đấm kiểu gì vậy trời."

Rất nhanh, Đao Rìu Phái không địch lại mấy người của Truy Vân Phái.

Một đệ tử Đao Rìu Phái ngã xuống bên chiến cuộc, ôm tay thở dốc. Thấy vậy, Úc Nguyệt đột nhiên đứng lên, thong thả ung dung đi vào giữa trận.

Đám người ăn dưa thắc mắc: "Nàng ta làm gì vậy?"

Úc Nguyệt tiến đến trước mặt tên đệ tử kia, nhìn hắn hỏi:

"Muốn đè Truy Vân Phái xuống đất mà đánh không?"

"Muốn để tất cả tu sĩ ở đây đều thấy tư thế oai hùng của ngươi không?"

"Muốn cho Ngân Tuyền Tiên Thành này từ nay về sau nhớ kỹ tên ngươi không?"

Tên tu sĩ ban đầu vẻ mặt kỳ quái, càng nghe càng kích động: "Ai mà chẳng muốn!"

Úc Nguyệt xòe hai bàn tay, lộ ra một viên Kim Bảo Đan: "Dùng viên Đại Lực Thần Đan này, ngươi có thể thực hiện tất cả những nguyện vọng trên."

Nàng hạ giọng: "Nhớ kỹ đánh vào tay phải của tên khỉ ốm kia, chỗ có vết thương cũ ấy."

Tên tu sĩ bán tín bán nghi, nhưng dù sao cũng chỉ là bị lừa thôi. Ăn vào có chuyện gì, cũng có bao nhiêu người nhìn chằm chằm, hắn không sợ, trực tiếp nuốt xuống.

Sau khi trở về, Úc Nguyệt lập tức thu xếp viết khẩu hiệu mới:

"Mạnh mẽ mạnh mẽ, đạt được thần lực, đả đảo cường địch, bổ huyết dưỡng nhan!"

Lục Không Tuyết: "..."

Vì sao còn có bổ huyết dưỡng nhan? Nàng ta rốt cuộc chấp niệm cái gì với bổ huyết dưỡng nhan vậy?

Chỉ trong chốc lát, tên tu sĩ ăn Kim Bảo Đan của Úc Nguyệt bỗng nhảy dựng lên, linh lực điên cuồng hội tụ trên người hắn, thế mà tại chỗ tấn chức một tiểu cảnh giới!

Mọi người kinh hãi, ngay cả Truy Vân và Đao Rìu cũng đều dừng tay.

Ngay sau đó, tên tu sĩ kia nhảy lên, đánh về phía tay phải của tên khỉ ốm Truy Vân.

Khỉ ốm phản ứng rất nhanh, nhưng không chịu nổi cường lực của tên tu sĩ vừa tiến giai, tránh được nhưng không hoàn toàn tránh được, bị đánh trúng, trường kiếm trong tay "Loảng xoảng" một tiếng, rơi xuống đất.

Ngay cả Lục Không Tuyết cũng hơi co rút đồng tử.

Phải biết rằng, khỉ ốm là người duy nhất Trúc Cơ trong đám người này, thế mà bị một tên luyện khí phản giết!

"Mẹ ta ơi!"

"Các ngươi thấy không, đây là thật hay giả? Hay là ảo thuật?"

Giữa tiếng bàn tán xôn xao, Úc Nguyệt cất giọng trong trẻo: "Không cần 1000, không cần 800, chỉ cần 499, Đại Lực Thần Đan mang về nhà!"

Theo tiếng hô lớn này, các tu sĩ vốn chỉ đứng xem náo nhiệt cũng chen chúc xô vào: "Cho ta một cái dùng thử xem!"

Vài tiếng lẩm bẩm nhỏ nhoi "Vừa nãy chẳng phải kêu là Kim Bảo Đan sao?" cũng chìm nghỉm giữa biển người.

Có người mua được, lập tức nuốt Kim Bảo Đan vào bụng, trong nháy mắt ngưng tụ toàn thân linh lực, chữa lành vết thương cũ năm xưa, khiến càng nhiều người tham gia vào cuộc tranh đoạt.

Chỉ trong chớp mắt, Kim Bảo Đan đã bị cướp sạch không còn một viên.

Tại Đăng Tiên Các.

Các đan tu trong đại sảnh Đăng Tiên Các đang chờ Úc Nguyệt đến bán rẻ Kim Bảo Đan.

Bỗng nhiên, mấy tu sĩ xông vào, hỏi: "Đăng Tiên Các có Đại Lực Thần Đan không?"

Đan tu khẽ mở mắt rồi lại nhắm nghiền, chẳng buồn để ý.

Sau khi nhận được câu trả lời phủ nhận từ nữ tu ở quầy, mấy tu sĩ ủ rũ rời đi.

Chẳng bao lâu sau, lại có mấy tu sĩ khác xông vào, hỏi: "Có Đại Lực Thần Đan không?"

Cứ thế lặp lại vài lần, đan tu cuối cùng cũng không chịu nổi, đứng phắt dậy: "Đại Lực Thần Đan gì chứ, ta chưa từng nghe qua cái tên quái quỷ này. Đan dược mà Đăng Tiên Các ta bán là Hồi Hồn Đan, hàng của Kim Lôi Tiên Tông đấy."

Tu sĩ hỏi chuyện kia tính tình cũng nóng nảy, nói thẳng: "Xí, Hồi Hồn Đan thì rẻ thật, nhưng ăn mười viên cũng chẳng bằng một viên Đại Lực Thần Đan!"

Những người khác hùa theo: "Đúng đấy, Đại Lực Thần Đan có thể tăng cường thần lực, Hồi Hồn Đan của ngươi làm được không?"

"Đại Lực Thần Đan có thể đánh bại cường địch, Hồi Hồn Đan của ngươi làm được không?"

"Đại Lực Thần Đan có thể bổ huyết dưỡng nhan, Hồi Hồn Đan của ngươi làm được không?"

Bổ huyết dưỡng nhan, sao nghe quen tai thế nhỉ?

Đan tu đáp: "Làm gì có chuyện thần kỳ như vậy, ta không tin."

Đúng lúc này, một tu sĩ vừa cướp được Đại Lực Thần Đan vênh váo tự đắc bước vào Đăng Tiên Các.

Hắn đặt mạnh viên thần đan lên quầy, nói: "Ta đến ký gửi bán vật phẩm."

Bên ngoài, không ít tu sĩ nghe thấy động tĩnh liền ầm ầm xông vào.

"Cho ta, cho ta! Ta kẹt ở đại viên mãn 50 năm rồi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play