Cha con hai người ngồi xuống, Thịnh Dự đích thân gắp thức ăn cho nàng.
"Đầu bếp mới vào phủ từ hôm qua, ta chưa rõ khẩu vị của con nên bảo hắn làm mỗi món một ít. Những ngày ở trong phủ, con muốn ăn gì, cần gì thì cứ nói với hạ nhân, đừng ngại."
Vân Quỳ lặng lẽ ăn cơm, hồi lâu mới mở miệng:
"Về sau… không cần phiền thế đâu. Ta không kén ăn, cũng không để ý chuyện ăn mặc ngủ nghỉ, thế nào cũng quen."
Nàng từng làm cung nữ sáu bảy năm, trong Đông Cung thì thức ăn còn phong phú, chứ thường ngày chỉ ăn cơm tập thể, ngủ giường tập thể. Trước khi vào cung, còn khổ hơn: ăn bữa nay lo bữa mai, đêm đến có khi nằm ngủ trên đống cỏ tranh.
Những chuyện ấy nàng không kể ra, nhưng Thịnh Dự cũng có thể đoán được:
"Mấy năm nay, là ta có lỗi với mẫu thân con, cũng khiến con chịu khổ theo."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT