“Ngươi cũng cảm thấy cô đáng thương, có phải không?”
Dưới ánh nến loe lét, nam nhân đột nhiên mở miệng, giọng nói lạnh lẽo không mang lấy một tia ấm áp.
Vân Quỳ biết hắn nhất định đã nghe hết. Nghe hắn nói vậy, lòng nàng như bị bóp chặt, từng cơn đau âm ỉ dâng lên trong lồng ngực.
“Ta... ta không dám...” Nàng lắc đầu, ánh mắt luống cuống, “Càng không dám so sánh thân thế của mình với điện hạ, chỉ là… chỉ là cảm thấy điện hạ là người rất tốt, lẽ ra nên được đối đãi dịu dàng hơn...”
Thái tử im lặng nhìn lên đỉnh trướng, nơi khóe môi thấp thoáng một nụ cười tự giễu.
Vân Quỳ mím môi, cố tìm tay hắn. Bàn tay nhỏ bé của nàng chậm rãi bao lấy ngón tay lạnh lẽo kia.
“Mỗi lần ta buồn khổ hay sợ hãi, điện hạ đều nắm tay ta. Dù ngài lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng đối xử với ta rất tốt. Ta đều nhớ cả. Ta không có ý gì khác, chỉ là sợ những lời này khiến điện hạ khó chịu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play