Vân Quỳ nào ngờ hắn đột nhiên hỏi câu này, lập tức giơ tay thề:
“Chỉ có với điện hạ, nô tỳ mới nói những lời đó!”
“Ha...” Hắn bật cười, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng, sắc mặt thoắt cái trầm xuống.
Vân Quỳ: “…Bằng không, ta moi tim gan ra cho điện hạ nhìn thử nhé?”
“Dù sao cũng đâu cần phải moi thật.”
Nàng ở trong cung làm việc, sở dĩ có thể sống tự tại như cá gặp nước, dựa vào chính là cái miệng ngọt như mía lùi thế này, người ta thường khen nàng có thể mở miệng là lời hay ý đẹp, nói vài câu cũng không thiếu mất miếng thịt nào.
Còn với những thị vệ quen mặt, tuy rằng không dễ gạt đến mức cắn câu, nhưng nghe lời ngọt như mật của nàng thì cũng chẳng tiếc lời khen tặng. Dăm ba câu đã khiến người ta tâm hoa nộ phóng, ghi nhớ kỹ nàng là người giỏi nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT