Khung cửa sổ khắc hoa mở ra, gió lạnh rào rạt ùa vào. Trên giường, Ngọc tần cũng vì vậy mà tỉnh táo hơn vài phần, vội vàng ôm lấy xiêm y trong tay, run rẩy quỳ xuống đất.
Thế tử Ninh Đức Hầu vừa hận vừa đau, hận chính mình hôm nay thất bại trong gang tấc. Rõ ràng đã giăng thiên la địa võng, mọi nơi đều được bố trí chu toàn. Ngay cả Khương Thanh Từ, đích nữ của Võ Ninh Hầu, cũng là người hắn tỉ mỉ chọn lựa, một nữ tử xuất thân cao quý, xứng đáng làm phu nhân môn đăng hộ đối.
Nàng là đích nữ của Hầu phủ, phụ mẫu đều là trung thần lương tướng dưới trướng Thái tử, trượng phu lại là một trong chín vị khanh đại thần, rất có uy tín trong giới quan văn.
Chỉ cần Thái tử bước vào thiên điện một bước, liền có thể danh chính ngôn thuận gán cho hắn tội danh cưỡng hiếp thê tử người khác. Đến lúc đó, phụ tử Võ Ninh Hầu còn có thể trung thành với hắn được nữa sao? Còn quyển tấu chương trong tay Thông Chính Sử, chỉ một bản đó thôi cũng có thể khiến thanh danh hắn vấy bẩn, trở thành đối tượng mà ai ai cũng mắng nhiếc.
Nhưng hắn không biết bản thân đã sai lầm ở bước nào, không chỉ bị người ta cắn ngược lại một đòn, mà còn liên lụy cả Ngọc tần...
Thế tử Ninh Đức Hầu quỳ rạp trước mặt Thuần Minh Đế, giọng đau đớn:
“Vi thần dù có một trăm lá gan, cũng tuyệt không dám vào đêm nay, lúc quần thần tụ họp dự yến, lại ở Triêu Dương điện làm chuyện bại hoại với phi tần của bệ hạ. Trong điện này huân hương nồng nặc, rõ ràng đã bị hạ hợp hoan tán từ trước. Vi thần và Ngọc tần nương nương đều trúng mị dược, mới dẫn đến cơ sự hôm nay... Thỉnh bệ hạ minh giám!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT