Vết thương trên cổ Vân Quỳ chỉ là một vết cắt nhỏ do kiếm của Tần Qua gây ra, không nghiêm trọng, cũng không cần băng bó. Vì thế, sau khi kê phương thuốc trị đau bụng, Lương Tân chỉ để lại thêm ít thuốc mỡ kim sang cho nàng.
Nàng nâng ngón tay lên, chậm rãi lần theo vết thương, khẽ ngửi được mùi dược thảo nhàn nhạt.
Mùi này rất giống loại thuốc mà nàng từng dùng để thay cho Thái tử.
Ngẩn người một lúc, cuối cùng nàng cũng nhớ lại là sau khi ngất đi, hình như cổ có cảm giác như bị côn trùng cắn một cái. Thì ra là bị thương?
Cũng may không đau lắm, chỉ như bị cào xước ngoài da, đến mức móng tay cào qua cũng chẳng dính máu, nên nàng không nghĩ gì thêm, cứ thế an ổn nằm xuống.
Chỉ là sau khi hôn mê đã ngủ một giấc thật sâu, giờ phút này lại chẳng còn chút buồn ngủ nào. Nhưng đây là tẩm điện của Thái tử, không phải giường gỗ cứng ngắc trong thiên điện của nàng, xoay người thế nào cũng thuận theo ý mình.
Vân Quỳ không dám nhúc nhích, bởi vì sau lưng nàng là Thái tử điện hạ, cảm giác tồn tại của hắn quá mạnh. Hơi thở nhè nhẹ phả lên sau cổ, không biết tại sao lại khiến toàn thân nàng nóng bừng, chỉ như một điểm chạm cũng có thể thiêu cháy cả sống lưng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play