Hóa ra suốt bao năm qua, từ hai mươi hai đến hai mươi bảy tuổi, cách xấu hổ của tên ngốc này chẳng hề thay đổi, nghĩ lại thấy cũng buồn cười thật.
Trình Hàng Nhất tùy tiện lấy một chiếc áo thun và quần từ tủ đồ, mặc lên người, vạt áo sơ vin vào thắt lưng. Bộ đồ này rất hợp với mùa hè, không chỉ mát mẻ mà còn làm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn của cậu. Kết hợp với chiếc quần có độ rủ hoàn hảo, dáng người cậu càng thêm phần cao ráo, chân dài eo thon. Nếu bỏ qua khuôn mặt bị sưng lệch đi thì nhìn thế nào cũng giống như một sinh viên vẫn còn đang đi học.
Thay đồ xong, Trình Hàng Nhất quay người lại mới phát hiện Từ Khai Từ đang nhìn cậu chằm chằm, gương mặt vốn đã dịu xuống lại bất giác đỏ bừng lên lần nữa.
Cậu bước đến mép giường, cầm ly nước rồi xoay người ra khỏi phòng. Đến khi quay lại, ly nước đã chứa nửa cốc nước ấm, còn sắc mặt cậu thì đã bình thường trở lại.
"Anh cũng dậy đi nào, hay là thấy không khỏe, muốn ngủ thêm một lát?"
Từ Khai Từ khẽ trầm ngâm trong lòng, lười biếng đáp: "Dậy thôi, còn phải đưa nhóc con bị thương đi khám bác sĩ, nếu không thì chắc cậu sẽ bám dính lấy tôi mất."
Trình Hàng Nhất còn đang ngẩn ra, Từ Khai Từ cũng chẳng để ý, cứ thế nói tiếp: "Mà thôi cũng đừng làm bữa sáng gì hết, ra ngoài ăn đi. Cậu đâu có thích những món tôi ăn, mà tôi thì có bày vẽ làm gì, bày cả buổi sáng xong tôi cũng chỉ ăn được mấy miếng, thà ra ngoài ăn với cậu, tùy tiện ăn chút gì đó cho xong."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT