Trước đó Trình Hàng Nhất làm ồn quá lớn, đã đánh thức Từ Khai Từ. Lúc này thấy cậu ta mặt mũi toàn nước quay về, Từ Khai Từ nhìn khuôn mặt sưng vù ấy mà không nhịn được bật cười.
"Đã bảo cậu đi khám rồi, sao lại sưng dữ vậy chứ?" Vừa buồn cười lại vừa xót xa, Từ Khai Từ run run đưa tay định chạm vào, nhưng đến gần mặt Trình Hàng Nhất rồi lại nhớ ra mình chưa rửa mặt, lỡ trên tay có vi khuẩn thì sao, đành nhịn lại, chỉ khẽ đặt tay lên vai cậu ta.
"Haizz... em đây không phải là..." Trình Hàng Nhất tỏ vẻ muốn nói lại thôi, nửa bên mặt còn giật nhẹ hai cái.
Cậu kéo tay Từ Khai Từ xuống, cúi đầu nhẹ nhàng xoa lòng bàn tay cho anh. Trước khi rời giường phải giúp Từ Khai Từ xoa bóp các khớp tay cứng đờ một chút, lát nữa anh mới cử động dễ dàng hơn.
Dù mấy ngày nay về nhà, nhiều lúc Từ Khai Từ còn chẳng cần tự mình ấn cần điều khiển, nhưng việc này đã trở thành một thói quen. Có lẽ nguyên nhân không hẳn là giúp anh xoa bóp, mà phần nhiều là vì Trình Hàng Nhất muốn có thêm chút tiếp xúc với anh.
Nước trên mặt Trình Hàng Nhất chưa kịp khô, dưới ánh mặt trời phản chiếu thành những quầng sáng nhiều màu sắc, khiến làn da cậu trông càng trắng hơn, ngay cả màu mắt cũng nhạt đi một chút, ánh lên sắc hổ phách.
Nhìn như thế, đôi mắt Trình Hàng Nhất dường như mang theo ánh sáng, trong suốt như tia nắng ban mai mùa hè—đây là thời điểm đẹp nhất trong ngày, không nóng nhưng rực rỡ, chỉ còn lại sự dịu dàng vô tận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play