Tiếng hét đột ngột vang lên khiến Hạ Thiệu Thần lập giật bắn người, toàn thân cứng đờ. Theo phản xạ, quay đầu lia mắt tìm quanh để xác định nơi phát ra âm thanh.
Lúc này trời vẫn chưa tối hẳn, bầu trời còn vương lại chút ánh sáng lờ mờ. Trong ánh sáng mờ nhạt ấy, Hạ Thiệu Thần rất nhanh đã phát hiện điều bất thường ở phía trước bên trái mình.
Đó là một cây xoài cao lớn rậm rạp khác thường. So với những cây xoài cao trung bình chỉ khoảng hai mét khác, cây xoài này như hạc giữa bầy gà. Và lúc này, chính cây xoài ấy, toàn bộ tán lá đang không ngừng run rẩy.
Hạ Thiệu Thần hơi nhíu mày, khóe miệng không kiềm được co giật vài cái, sau đó mặt không cảm xúc bước tới bên cây xoài, giọng lạnh tanh hỏi: “Nói đi, có ý thức từ khi nào?” Làm cậu giật cả mình.
“Aaaa! Cây ma biết nói!” Cây xoài lại hét lên, nhưng rất nhanh liền im bặt. Lá cây run dữ dội hơn, “Hu hu hu, thì ra là Thiệu Thiệu, anh làm em sợ muốn chết!”
Hạ Thiệu Thần vừa định tiếp tục hỏi, lại nghe cây xoài cất tiếng nũng nịu: “Thiệu Thiệu cuối cùng cũng đến thăm em rồi~, em đợi anh mấy ngày nay, gần đây anh không ở bên em~, em buồn lắm~.”
Hạ Thiệu Thần nghe vậy, cơn giận chưa kịp bật ra liền hóa thành chột dạ, cậu vỗ vỗ vào thân cây xoài: “Gần đây hơi bận. Em có ý thức từ bao giờ?”
“Là hai tuần trước, sau khi Thiệu Thiệu hái hết những quả xoài chưa chín trên người em~.” Lá cây khẽ đung đưa, giọng điệu đầy tin tưởng và phụ thuộc, “Em biết Thiệu Thiệu bận~, nên vẫn cố chịu đựng, không dám làm phiền~.”
Càng nghe, Hạ Thiệu Thần càng thấy hối hận. Những cây ăn quả khác sau khi khai trí, cậu lại vô thức dồn hết sự quan tâm vào chúng, khiến cho những cây như cây xoài này bị bỏ quên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play