Mang theo món nợ khổng lồ này, Ôn Vũ đi làm cũng chẳng còn chút sức lực nào.
Cô đi mà chân run lẩy bẩy, đã một tuần trôi qua rồi, nhưng cô cảm thấy đầu gối mình chẳng hề đỡ hơn chút nào, ngược lại còn đau hơn. Nhưng đi bệnh viện thì lại tốn tiền. Ôn Vũ cuộn ống quần lên trong phòng nghỉ, bôi chút thuốc, phát hiện vết thương vẫn đang rỉ dịch, sưng đỏ cả mảng, cả đầu gối đều sưng lên.
Tô Lật đẩy cửa bước vào, vừa nhìn thấy đã nhíu mày:
“Cho em hai ngày nghỉ đến bệnh viện khám đi, em cứ kéo dài thế này không phải cách, bôi thuốc mà chẳng thấy đỡ gì cả.”
Ôn Vũ vừa gánh món nợ 16 vạn, mỗi tháng ngoài chi phí ăn ở, còn phải gửi tiền điều dưỡng cho Hà Vãn Thu, làm gì dám xin nghỉ chứ.
“Nhìn thì có vẻ nghiêm trọng vậy thôi, chứ không sao đâu.”
Cô băng lại bằng gạc, thả ống quần xuống.
Khi bước ra quầy lễ tân, cô nghe thấy hai đồng nghiệp đang sắp xếp lại kệ tạp chí bên cạnh. Ở đó có bày một số tạp chí giải trí, thời trang được cập nhật định kỳ hàng tháng, còn có cả một vài ấn phẩm tài chính.
Vu Văn Tuyết ôm một quyển tạp chí trong tay, nói:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play