Lúc Tống Huy rời đi, ông vẫn mặc bộ quần áo đã mặc mấy ngày liền.
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, trời mưa, phải đẩy nhanh tiến độ.
Cai thầu nói nhận được điện thoại từ cấp trên, yêu cầu phải tăng tốc, có thể sẽ được trả thêm tiền.
Vì thế đám công nhân bất chấp trời mưa, tiếp tục thi công cây cầu.
Và rồi, họ cũng bị vùi lấp trong cơn mưa lớn đó.
Con mắt còn lại của Trần Nhạn Quân cũng vì khóc mà mù đi.
Bà ân hận, hối hận vì buổi sáng hôm đó khi Tống Huy ra cửa, bà lại nói ông xui xẻo, càng hối hận vì đã không níu ông ở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT