Cố Tây Ngộ thì hoàn toàn là một thái cực trái ngược, kinh ngạc trợn to mắt, lúc thì gọi “chị dâu” ngọt xớt, lúc thì xin kết bạn WeChat, lúc lại hỏi Ôn Vũ có em gái không để giới thiệu cho anh ta. Bị Đoạn Sùng Phong đá cho một cú mới cười toe ngồi xuống.
“Nếu chị dâu có em gái, vậy cũng coi như giúp nhà tôi cải thiện gen rồi.” Cố Tây Ngộ nói, “Tôi với anh hai, cũng coi như làm bà con thông gia.”
Ôn Vũ mỉm cười: “Nhà tôi chỉ có mình tôi thôi.”
Cô thấy Cố Tây Ngộ là người cũng khá thú vị.
Ngoại hình cũng không tệ, kiểu công tử nhà giàu da trắng thư sinh, cần gì cải thiện gen chứ. Nhìn vẻ ngoài chắc cũng tầm tuổi với Tống Thanh Thứ, khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám.
Yến Thành không có nhân vật nào mang họ Cố nổi bật, nhưng Ôn Vũ biết, trước đây ở An Thành có một công ty dược lớn tên là Dược phẩm Vạn Dân, lão gia chủ họ Cố, là người dẫn đầu trong ngành y tế, gia tộc sản xuất dược phẩm lớn nhất An Thành, từng kéo theo nền kinh tế của An Thành đi lên suốt mười năm.
“Vậy thì đúng là tiếc thật.” Cố Tây Ngộ thở dài liên tục, “Anh hai, nói tôi nghe đi, cậu đã bái ở đền nào mà cưới được mỹ nhân như chị dâu, để tôi cũng học theo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play