Lý Tễ mở phần kiểm tra tố cáo ra xem một lượt, toàn là những lời buộc tội cứng rắn và quyết đoán, gần như định tội luôn việc cậu sao chép tranh của Thẩm Thanh Độ, khiến vụ việc bị coi như “ván đã đóng thuyền”.
Thật ra cũng dễ hiểu. Từ manh mối thời gian, rõ ràng Thẩm Thanh Độ đã đăng bức tranh sơn dầu “Phúc” kia từ trước, còn Lý Tễ chỉ vừa mới vẽ lại trong lần livestream gần đây. Mà nếu xét về nội dung tranh, đúng là — từ sắc thái, kết cấu, đến cả một vài chi tiết nhỏ như cụm hoa trắng trên bãi cỏ — đều giống nhau như đúc.
Ngay cả khi hai người là song sinh, cũng không thể trùng khớp từng chi tiết như vậy được.
Dù bị đẩy vào thế bị động, Lý Tễ không hề hoảng loạn. Cậu cũng không ngu ngốc — gần như ngay lập tức đã nghĩ đến bức tranh từng đoạt giải “An Bình” hồi cấp hai mà mình để quên lại.
Gương mặt dịu dàng, luôn mỉm cười khích lệ của một nữ giáo viên trẻ tuổi chợt hiện lên trong đầu, lời cổ vũ ấm áp của cô như còn văng vẳng bên tai, khiến Lý Tễ gần như ngay lập tức phủ định đi suy đoán có phần tiêu cực lúc đầu của mình.
Cậu chắc chắn — cô Hà không thể là loại người đó.
Một giáo viên tình nguyện từ bỏ cuộc sống tốt đẹp để về giảng dạy tại ngôi trường nghèo đến nỗi gà cũng chẳng đủ ăn như trường làng của cậu, sao có thể làm ra chuyện như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play