Tiêu Kỳ An cười, ánh mắt nhìn nàng đầy thâm ý: "Vậy nên, có khen thưởng không?"
Vân Quỳ hơi giật mình, nhìn thấy hầu kết của hắn khẽ động, nàng theo bản năng cảnh giác, "Ngươi... Muốn khen thưởng gì?"
Tiêu Kỳ An cắt hai miếng sườn dê đưa cho nàng, "Tạm thiếu, ăn xong rồi nói."
Vân Quỳ ngập ngừng nhận lấy. Ăn uống no nê, nàng nhanh chóng quên béng lời hắn nói.
Ăn xong, số thịt dê còn thừa sẽ có hộ vệ đến thu dọn sau khi họ rời đi.
Tiêu Kỳ An dẫn nàng ra bờ suối rửa tay. Hai người ngắm cảnh mặt trời lặn bên bờ suối một lát, đến khi màn đêm buông xuống, Vân Quỳ mới lưu luyến đứng dậy.
Bôn Tiêu ăn no cỏ khô, lấy mũi cọ cọ vào lòng bàn tay nàng, rõ ràng đã coi nàng là chủ nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT