Vân Quỳ vừa chuẩn bị xong, con tuấn mã đã lao ra như mũi tên rời cung, Vân Quỳ từ lúc đầu khẩn trương thấp thỏm, dần dần thích ứng với nhịp xóc nảy, tứ chi cũng thả lỏng hơn.
Bên tai là tiếng gió gào thét, giữa cánh đồng bát ngát chỉ có hai người một ngựa, tầm mắt hướng đến những ngọn núi trùng điệp xanh mướt, nàng hưng phấn đến cao giọng kêu lên, cảm giác tự do mênh mông lấp đầy lồng ngực.
Hai người đến một lều trại che mưa chắn gió, Tiêu Kỳ An trải tấm vải nỉ lông lên cỏ, bảo cô ngồi xuống nghỉ ngơi, còn mình thì đi nhặt củi, đem gà rừng và thỏ hoang vừa săn được rửa sạch sẽ bên dòng suối rồi mang về, chất củi đốt lửa, gác lên nướng.
Vân Quỳ nhìn những động tác thuần thục của hắn, không thể tin được hỏi: "Bệ hạ sao lại biết làm những việc này?"
Tiêu Kỳ An xoay xoay giá nướng trên tay, đáp: "Hành quân bên ngoài, làm gì có nhiều cơ hội cho ngươi dựng trại đóng quân, nhóm lửa nấu cơm, dần dà cái gì cũng phải biết."
Vân Quỳ chống cằm, nhìn khuôn mặt nghiêng của hắn được ánh lửa chiếu rọi, cảm thấy mọi thứ xung quanh đều trở nên mơ hồ, trong mắt chỉ có hình bóng hắn.
Tiêu Kỳ An ngước mắt nhìn cô, yết hầu khẽ động: "Đã nghĩ kỹ chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play