Minh Phồn Tinh vô cùng kiên nhẫn, thử hết lần này đến lần khác, cuối cùng sau mấy chục lần thất bại, hắn cũng thành công phóng thần thức ra ngoài, đồng thời mở mắt, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là Kiều tiên sinh trước mặt.
Hắn theo bản năng dùng thần thức quét qua, kết quả... Ngưng Khí trung kỳ!
Kiều tiên sinh cảm nhận được thần thức của hắn thì hơi sững sờ, sau đó mới thu hồi thần thức của mình.
"Tốt, mới có 2 canh giờ mà đã có thể phóng thần thức ra ngoài, quả thật là một đứa trẻ có thiên phú!"
Minh Phồn Tinh không vội trả lời, mà hứng thú dùng thần thức của mình quét tới quét lui xung quanh, thậm chí lan ra cả bên ngoài sân, có điều sau khi bao trùm được hơn nửa sân thì hắn cảm thấy có chút khó khăn.
Kiều tiên sinh cười ngăn cản hắn, "Được rồi, lần đầu dùng thần thức không cần thô lỗ như vậy, đợi sau này thuần thục rồi hãy tính, còn một điều rất quan trọng nữa, dùng thần thức trực tiếp nhìn quét người khác là rất thất lễ, sau này ngươi đến Hoàng Thành phải chú ý điểm này, đừng tự rước phiền toái vào người."
Minh Phồn Tinh nhớ đến hình ảnh Kiều tiên sinh dùng thần thức gõ cửa khiêu khích vừa rồi, liền gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play