Ngồi trên xe cảnh sát, hai tay Lâm Kiến Giang đặt trên đùi, lạnh đến run không ngừng.
Xe cảnh sát không kín gió hoàn toàn, hắn chỉ mặc một chiếc quần ngủ, khoác thêm chiếc áo khoác Lục Thính An tiện tay lấy. Bây giờ gió lạnh liên tục lùa vào trong xe, hắn chỉ cảm thấy tay chân lạnh ngắt.
Nhưng lạnh hơn nữa là trái tim hắn, giống như đang lênh đênh trên biển cả mênh mông, không tìm được nơi nào để cập bến, cái lạnh buốt xương từ đáy lòng lan tỏa.
Lục Thính An hơi cúi đầu, ánh mắt như tùy ý lại như cố tình rơi trên ngón chân Lâm Kiến Giang, một lúc lâu sau, cậu bật ra một tiếng cười khẽ từ cổ họng.
“Giới trẻ các cậu bây giờ đều thích làm đẹp đến thế sao, tinh tế đến từng chi tiết trên người rồi?”
Lâm Kiến Giang nhìn theo ánh mắt cậu xuống dưới, cũng thoáng thấy một vệt đỏ.
Lúc này hắn hoàn toàn không biết một bằng chứng mà cảnh sát nắm giữ, hiện đang ở ngay trên người hắn. Hắn còn tưởng Lục Thính An muốn lặng lẽ khiến hắn thả lỏng cảnh giác, lập tức càng cảnh giác hơn, trả lời câu hỏi cũng quanh co vòng vo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT