Danh tiếng của Thường Trung Hữu không lớn, nhưng ngoài gia đình Anh Đào ra còn có rất nhiều người tìm ông ta xem bói, phần lớn là những người không có nhiều tiền.
Con người là vậy, càng ở vào giai đoạn khó khăn, lại càng muốn vin vào những thứ hư vô mờ mịt như vận mệnh, tài vận để làm chỗ dựa tinh thần, cũng coi như là một mục tiêu để cố gắng.
Lục Thính An hỏi rất nhiều người ở hẻm Phúc An, nhưng đều không biết địa chỉ nhà của Thường Trung Hữu. Người này dường như rất ít khi nói chuyện phiếm với người khác, lòng phòng bị rất cao.
Ngay lúc sắp phải thất vọng ra về, trong đầu cậu lóe lên một ý nghĩ, nhớ đến một người quen cũ.
“Cho tôi mượn điện thoại di động một chút.” Cậu chìa tay về phía bên cạnh.
Cố Ứng Châu cũng không hỏi gì, lấy chiếc “đại ca đại” (điện thoại cục gạch đời đầu) vẫn luôn cài bên hông ra, đặt vào lòng bàn tay cậu.
Lục Thính An đây là lần đầu tiên cầm chiếc điện thoại di động của thập niên 90.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT