Khu vực lân cận Đại học Cảng Minh không có nhà hàng, nhưng phía sau trường lại có một khu chợ đêm, các cửa hàng đều là kiến trúc cũ từ hơn hai mươi năm trước, trông hơi tồi tàn. Vì có trường đại học ở gần, hương vị các quán ăn nhỏ lại ngon, nên nhiều năm qua chợ đêm không những không ế ẩm mà ngược lại các loại quán ăn ngày càng nhiều.
Cố Ứng Châu đỡ Lục Thính An vào một quán hủ tiếu xào.
2 giờ rưỡi chiều, quán hủ tiếu xào không một bóng khách, chỉ có ông chủ ngồi trên ghế xếp lim dim ngủ, tay còn cầm một chiếc quạt nan nhỏ, thỉnh thoảng phe phẩy đuổi muỗi bay qua bên cạnh.
Quán ăn rất sạch sẽ, chỗ ngồi không lớn, nhưng sàn nhà và mặt bàn đều được lau bóng loáng, không nhìn thấy chút vụn thức ăn nào. Cố Ứng Châu tùy tiện tìm một bàn cho Lục Thính An ngồi xuống.
“Ông chủ, một phần hủ tiếu xào bò, một bát cháo.”
Ông chủ cạnh cửa lười biếng đáp, “Tới liền.”
Đứng dậy mở đôi mắt nhập nhèm, nhìn thấy Cố Ứng Châu thì ánh mắt ông ta sáng lên, “Sếp Cố? Sao lại là anh vậy, ai da chúng ta phải cả năm rồi không gặp nhỉ, gần đây phá án còn thuận lợi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT