Các cảnh sát Tổ trọng án số 1 thật sự là đau đầu mấy cái liền.
Mới có mấy ngày chứ? Khoảng cách từ vụ Liễu Vân Xán và Ngô Thiến Hủy bị hại còn chưa qua một tuần, bây giờ trên đường phố vẫn còn đang ồn ào bàn tán chuyện Lâm Kiến Giang bị ép giết người, hai nhà họ Liễu, họ Ngô cũng vẫn đang tìm luật sư kiện nhà họ Lâm, kết quả sóng này chưa lặng, sóng khác đã nổi lên rồi.
Phó Dịch Vinh gục mặt xuống bàn, mắt nhắm chặt: "Sao lại là học sinh nữa, khoảng thời gian gần đây là sao thế, học sinh bị nguyền rủa à?" Nghĩ kỹ lại, từ Trần Thì Hữu đến hai người Liễu Vân Xán, rồi đến Học viện Tây Tường bây giờ, xác suất học sinh gặp chuyện vượt xa trước đây.
Hồ Trấn tuổi lớn hơn những người khác trong tổ, khoảng thời gian này cũng bị hành hạ không nhẹ: “Vụ án mất tích thì đừng tìm Tổ trọng án chúng ta nữa chứ, bộ phận chuyên xử lý những việc này không phải vẫn đang hoạt động tốt ở dưới lầu sao?”
Du Thất Nhân thái độ tốt nhất, nhìn viên cảnh sát đến báo cáo vụ án cười cười: “Sếp Chu, không cần căng thẳng như vậy, bốn đứa trẻ cùng lúc mất tích, rất có khả năng là ra ngoài chơi quên mất thời gian. Tình hình thông thường tội phạm sẽ không chọn nhóm người để phạm tội, huống chi họ mất tích còn chưa quá hai mươi bốn tiếng, tại sao không đợi thêm chút nữa?”
Chu Chính, tức là viên cảnh sát đến báo cáo chuyện này nghe xong gật đầu, nở một nụ cười khổ.
“Tôi cũng nói với mấy vị phụ huynh đó như vậy, nhưng họ bây giờ lo lắng quá, căn bản không nghe lọt tai lời tôi nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play