Mộc Ly không tiếp tục khách sao, cô nhận lấy vòng, rồi lấy ra năm tờ Đại Đoàn Kết đưa cho Tưởng Dũng: "Tôi sẽ lấy vòng, còn số tiền này thì anh hãy nhận đi".

Cô nhìn ra được cuộc sống của họ rất khổ sở, nếu không thì hôm qua bọn họ đã không làm ra chuyện "ăn vạ" như vậy.

"Sao có thể được?", Tưởng Dũng vội xua tay từ chối.

"Nếu anh không nhận tiền, thì giữ lại chiếc vòng này đi", Mộc Ly lại đem vòng tay trả lại cho Tưởng Dũng.

Tưởng Dũng do dự giây lát rồi duỗi tay nhận lấy, anh ta nhìn Mộc Ly bằng ánh mắt kiên định: "Tiểu thần y, sau này, cái mạng của Tưởng Dũng này cho cô".

Cô không chỉ cứu mạng bố hắn, còn cho bọn họ rất nhiều tiền để cải thiện cuộc sống.

Mộc Ly mỉm cười, nhấc chân đi ra ngoài.

"Chủ nhân! Cửu Chuyển Linh Lung Tháp đã được mở ra, chị mau vào đi", âm thanh kích động của rắn lục nhỏ vang lên bên tai Mộc Ly.

Mộc Ly rất muốn tiền vào không gian ngay bây giờ, nhưng cô không thể biến mất đột ngột như thế được, chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn. Vì thế cô vội cưỡi lên xe đạp, nhanh chóng chạy ra khỏi thị trấn.

Nhìn thấy ven đường có một khu rừng nhỏ, Mộc Ly không chút do dự đạp xe vào đó.

Nơi đây bốn bề vắng lặng, sau khi thu hồi xe đạp, Mộc Ly liền lách người tiến vào không gian.

Một luồng linh khí nồng đậm xộc thẳng vào mặt, khiến Mộc Ly có cảm giác thoải mái khó tả, cô ngước mắt nhìn thì thấy cổng của Cửu Chuyển Linh Lung Tháp đã được mở ra.

Cô nhanh chân đi về phía tháp, càng đến gần Cửu Chuyển Linh Lung Tháp, cơ thể cô càng có cảm giác nhẹ nhõm, cứ như thoát thai hoán cốt vậy.

"Chủ nhân! Mau vào đi!", rắn lục nhỏ vui sướng trườn đến bên cạnh Mộc Ly.

Mộc Ly bước vào Cửu Chuyển Linh Lung Tháp, xuất hiện trong tầm mắt là một con suối nước nóng, sương mù mờ ảo lượn lờ trong không khí, khiến người ta có cảm giác như nó được bao phủ bởi một tầng sa mỏng, thoắt ẩn thoắt hiện, vô cùng thần bí.

Cô nhanh chân đi đến bên cạnh suối nước nóng, ở đây, linh khí càng thêm nồng đậm.

"Chủ nhân! Đây là linh trì, nó có thể giúp chị thoát thai hoán cốt", rắn lục nhỏ trườn vào linh trì, tung tăng bơi lội, có vẻ rất thích chí.

Mộc Ly ngồi xổm cạnh ao, nhúng tay vào nước, ngay lập tức, cảm giác đau đớn xuất hiện, khiến cô giật mình thu tay lại, kế đó, cô thấy trên tay mình xuất hiện một lớp bùn đen sẫm và có mùi thối.

"Chủ nhân! Suối nước nóng này có tác dụng thay da đổi thịt, chị mau xuống đây, đợi lát nữa, da dẻ của chị sẽ thay đổi, trở nên trắng bóng và mịn màng".

Từ lâu, nó đã không quen nhìn dáng vẻ gầy tong teo, lại đen nhẻm của chủ nhân, ở kiếp trước, chủ nhân vô cùng xinh đẹp, từng đường nét trên gương mặt cực kỳ tinh tế, da trắng nõn nà, hệt như một bức họa tươi đẹp, được ngắm nhìn cô cũng là một loại hưởng thụ.

Mộc Ly nhìn tay mình: "Có thể từ từ thay đổi không?"

Cô cũng muốn nhanh chóng thay đổi, nhưng nếu thay đổi quá lớn thì... chắc chắn sẽ khiến Tiểu Linh và Tiểu Chính bị dọa sợ.

Rắn lục nhỏ đảo mắt: "Vậy thì đành mỗi ngày uống một ít linh tuyền vậy!"

Tiếc thật, phải đợi rất lâu mới có thể nhìn ngắm dung nhan tuyệt thế của chủ nhân một lần nữa.

Mộc Ly nhìn xuống nước nóng trước mặt, khẽ hỏi: "Chỉ có một linh trì thôi à?"

Sau này cô nhất định sẽ tắm rửa trong đó, nên cô cũng không muốn uống nước tắm của mình.

Rắn lục nhỏ tủi thân nhìn Mộc Ly. Chủ nhân đang ghét bỏ nó đúng không?

Nó dùng cái đuôi chỉ chỉ vào một tảng đá ở cách đó không xa: "Ở đó còn có một cái miệng suối".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play