Ngay khi nhìn thấy Tương Kiến Bình, Phan Diễm Cầm vội vàng quay đầu bỏ chạy. Cô ta biết tính cách của Tương Kiến Bình. Nếu bị ông ta bắt về, tối nay cô ta không chết thì cũng bị lột da.
Nhưng cô ta không đủ sức để chống lại Tương Kiến Bình nên bị ông ta lôi về nhà.
"Tương Kiến Bình, anh thả tôi ra. Nếu tôi và Mộc Kiến Quốc quay lại với nhau, tôi sẽ bảo Hàn Liệt và Mộc Ly đến dạy dỗ anh." Phan Diễm Cầm đe dọa. Bây giờ cô ta cũng là người có chỗ dựa.
Tương Kiến Bình lạnh lùng cười, giáng mạnh một quyền vào bụng Phan Diễm Cầm, nói: "Đi đi, cứ kêu họ đến dạy dỗ tôi đi. Tôi chờ đấy."
Phan Diễm Cầm đau đến mức ngồi thụp xuống, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn.
Tương Kiến Bình không hề thương hoa tiếc ngọc, một tay túm lấy tóc Phan Diễm Cầm, kéo cô ta về nhà. Đánh ông ta trước mặt mọi người đúng không? Trước mặt mọi người không cho ông ta mặt mũi đúng không? Còn dám đe dọa ông ta, tối nay ông ta sẽ cho cô ta biết hậu quả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT