"Tiểu Quân, Tiểu Trân, các con không cần mẹ nữa sao?"
Phan Diễm Cầm định đến kéo hai đứa trẻ thì bị Mộc Kiến Quốc đẩy ra: "Hôm nay tôi không muốn làm ầm ĩ ở đây. Cô đừng làm phiền chúng tôi nữa. Tôi nói cho cô biết, từ khi cô chọn bỏ chồng bỏ con thì chúng tôi và cô đã không còn quan hệ gì nữa rồi."
Phan Diễm Cầm chảy nước mắt. Cô ta vươn tay định nắm lấy tay Mộc Kiến Quốc nhưng lại bị anh ấy gạt ra, liền giải thích: "Kiến Quốc, em cũng không muốn rời xa anh. Em là không còn cách nào khác."
Mộc Kiến Quốc mỉa mai hừ một tiếng, quay đầu đi.
"Kiến Quốc, anh tha thứ cho em một lần được không? Sau này em nhất định sẽ làm một người vợ tốt, một người mẹ tốt." Phan Diễm Cầm đứng bên cạnh Mộc Kiến Quốc, khóc lóc nhìn anh ấy. Cô ta nhất định phải được anh ấy tha thứ, nếu không thì Tương Kiến Bình nhất định sẽ không tha cho cô ta.
"Anh họ, xảy ra chuyện gì vậy?" Mộc Ly cầm ly rượu đi tới. Cô đã hiểu sơ qua tình hình ở đây, đối với loại người như Phan Diễm Cầm thì không đáng cho cô lên tiếng đồng tình.
"Mộc Ly, thật xin lỗi!" Mộc Kiến Quốc đứng dậy, nhìn Mộc Ly với vẻ mặt đầy áy náy. Hôm nay là ngày đại hỷ của Mộc Ly, anh ấy thực sự không muốn vì chuyện của mình mà làm hỏng bầu không khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT